CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 68

nói xem tôi không hề uống rượu, không hề lái xe, chỉ có ngồi ghế sau thôi
mà cũng bị đâm. Tôi có đắc tội với ai đâu cơ chứ? Đã thế vừa tỉnh lại đã
phát hiện bộ dạng mình thế này, tôi phải bắt ai đền bây giờ? Cô bị mất việc
thôi thì có gì ghê gớm chứ, có nghiêm trọng bằng tôi không? Nhìn tôi này,
cô thấy đỡ hơn chút nào chưa?”.

Diệp Tử Lộ nghe xong không hề đỡ hơn chút nào mà lại còn thấy buồn

hơn.

Cô nức nở nói gì đó mà mãi Nhan Kha mới nghe thấy. Cô nói: “Đời này

tôi chẳng làm được việc gì cả, thà chết còn hơn”.

“Không phải vậy chứ?” – Nhan Kha thấy cô nói cũng đúng – “Nhưng cô

vẫn có ưu điểm mà, ví dụ như cô biết đánh giá rất đúng về mình”.

“Tôi thấy mình thật thất bại…” – Diệp Tử lộ nức nở - “Tôi là đồ ngu,

chẳng có cái gì, đến cả công việc cũng chẳng có… tôi là đồ vô dụng… sao
tôi lại trở nên thế này cơ chứ?”.

Cô cứ ngồi kêu ca mãi không tôi, tiếng khóc nghe mà thắt ruột gan.

Nhan Kha thấy cô khóc cũng thấy buồn theo, lòng anh chùng xuống, im

lặng một lúc.

Nửa tiếng sau, Nhan Kha lấy lại tinh thần, phát hiện Diệp Tử Lộ đã khóc

hết hơi, cô nằm bò trên giường, úp mặt vào gối, nằm im bất động.

Nhan Kha hoảng sợ: “Này, cô không sao chứ?”.

Diệp Tử Lộ không quan tâm đến anh ta, chỉ nằm thở hụt hơi.

Nhan Kha: “Cô còn sống không? Cô…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.