CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 71

“Nếu cả đời này tôi chỉ là một đứa đần độn, cả thế giới không ai biết đến,

làm một công việc đơn giản mà bất kì lúc nào cũng có người thay thế, thế
rồi cuộc đời tôi sẽ đi theo quỹ đạo như sau: Cưới một người đàn ông bình
thường, cưới nhau lâu rồi mỗi buổi tối khi về nhà chẳng ai nói với nhau câu
gì, một người xem bóng đá, một người xem phim, làm lãng phí thời gian
của nhau. Tôi… tôi sẽ trở thành một người phụ nữ bình thường” – Diệp Tử
Lộ giãi bày.

“Bình thường với tầm thường khác nhau đấy nhé” – Nhan Kha dè bỉu.

Diệp Tử Lộ lại chẳng nghe thấy anh nói gì, cô đã bị tương lai mà chính

mình tự vẽ ra dọa.

Mặc dù rất nhiều người nói chỉ cần tự mình thấy vui vẻ là được nhưng

cuộc sống tầm thường ấy có thực sự đem đến cho cô niềm vui hay chỉ là sự
vô cảm?

Cô nghĩ, ngộ nhỡ nhà xảy ra chuyện, cần nhiều tiền hoặc có quan hệ mới

giải quyết được, có khi nào cô không nghĩ ra cách mà phải vái tứ phương
xin giúp đỡ, trở thành kẻ hèn mọn đến nỗi chẳng ai thèm quan tâm không?

Ngộ nhỡ con cô sau này trưởng thành cũng muốn đi du học nước ngoài

như Hồ Thiên, thậm chí còn được trường bên đấy nhận, có khi nào lúc đó
cô mới nhận ra mình nghèo rớt mồng tơi, không thể chu cấp nổi không?

Cô mới hơn hai mươi tuổi, làm sao có thể chấp nhận sống những tháng

ngày dài đằng đẵng như vậy?

Diệp Tử Lộ nhất thời ngẩn người ra, cô hoang mang tìm lối thoát cho

chính mình nhưng đáng tiếc chỉ vì bị đắm chìm trong phim ảnh, tiểu thuyết,
thường sống với thế giới của nhân vật trong đó, dần dà, cô quên đi thế giới
thực tại, quên đi con đường mình định đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.