CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 80

Nhan Kha dở khóc dở cười: “Sao cô biết là hai tiếng thì cô sẽ làm xong?

Ngộ nhỡ cô ngủ gật thì sao? Mà cô không thể làm xong rồi hẵng nghỉ sao?”

Làm đề trước hay nghỉ ngơi trước? Đây là nguyên nhân gây bất đồng

quan điểm giữa một người bị bệnh lề mề và một người không bị.

Cuối cùng, huấn luyện viên Nhan toàn thân bất toại cảm thấy bất lực

trước học trò không có thuốc chữa Diệp Tử Lộ, đành nhìn cô lãng phí nửa
tiếng đồng hồ lên mạng làm mấy chuyện vớ vẩn. Không may cô tình cờ
thấy một bộ phim cô thích, xem giờ thấy bộ phim chỉ dài có hơn nửa tiếng,
thế là cô không nói không rằng sửa thời gian biểu, tất cả mục công việc bị
đẩy thêm nửa tiếng. Thế là cô yên tâm ngồi xem phim.

Đến đây, Nhan Kha không nói thêm gì nữa vì cô đã hoàn toàn hết thuốc

chữa rồi.

Cuối cùng có thể khẳng định, số phận của thời gian biểu mới này sẽ y hệt

như cái trước, đều bị vo tròn lại rồi ném vào sọt rác.

Diệp Tử Lộ cứ thế trải qua ngày thất nghiệp đầu tiên: Không thành quả,

chỉ toàn nuối tiếc.

Cô nuối tiếc thực sự, lo lắng thực sự, nhưng sự lo lắng và nuối tiếc ấy chỉ

được bộc phát lúc nửa đêm. Lúc ấy Diệp Tử lộ mới ý thức được, lịch được
lật sáng một trang mới, đây là lúc thêm một ngày mãi mãi qua đi.

Lần này cô bật khóc, nhưng Nhan Kha không thèm an ủi cô. Anh vốn có

chút đồng cảm với cô, cũng đã cố gắng gọt giũa cô rồi. Nhan Kha cảm thấy
mọi chuyện nên cơ sự này hoàn toàn là do Diệp Tử Lộ tự mình chuốc lấy.
Anh quyết định bỏ mặc con người luôn miệng nói sẽ thay đổi nhưng chẳng
có chút quyết tâm nào này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.