CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 211

Lòng bàn tay chuyển động lên bộ ngực rắn chắc của anh, ngón tay cơ hồ

chạm được nơi bị thương trên ngực liền bị anh nắm lấy cổ tay. Cô ngẩng
đầu nhìn anh, đáy mắt có chút lo sợ. Con ngươi Thi Dạ Triêu trong bóng tối
dần sáng lên, giọng nói ẩn giấu một tia nguy hiểm.

“Nơi ấy, không được phép chạm vào.”

“. . . . . . Dạ, em nhớ rõ rồi.”

Thi Dạ Triêu buông tay cô ra, đứng dậy cài lại cúc áo, “Cút đi.”

Cô thấy anh muốn bỏ đi, cuống quít kéo lấy vạt áo anh. Vỗ vỗ lên bàn

tay cô, tỏ vẻ trấn an, nhưng cô vẫn không buông tay, lông mày không vui
liền nhíu lại, “Eric gọi cô tới quấy rầy tôi à?”

Cô gái đứng dậy theo, đáy mắt Thi Dạ Diễm thoáng qua nét kinh ngạc,

vì ánh trăng mờ nhạt chiếu lên gương mặt cô, khuôn mặt trẻ tuổi lại có mấy
phần bóng dáng của Chử Dư Tịch. Da đầu cô đau nhức, bị anh nắm tóc kéo
vào lòng, nắm cằm cô thô bạo nâng lên, cẩn thận nhìn kĩ lại.

Ngay cả lúc đau đớn cũng có mấy phần giống. Lực nắm của anh không

tự chủ gia tăng thêm, giọng nói nhanh hơn. “Tên là gì?”

“A.”

. . . . . . .

Thi Dạ Triêu bỗng dưng cong môi cười cười, một cái tên thật đơn giản.

Nếu Thi Dạ Diễm có lòng tìm cô bé này kích thích anh, vậy mình không
nên làm nó thất vọng mới phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.