CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 262

thuốc ở trong người cô, để cho cô nhạy cảm cảm thấy anh thông qua động
tác mạnh mẽ cùng giọng nói nhắn nhủ nhớ nhung với cô.

Cuối cùng cũng kết thúc, Du Nguyệt Như bị giày vò đến mức chỉ còn dư

lại sức để thở. Tắm xong Thi Dạ Diễm một người nhẹ nhàng khoan khoái,
kinh ngạc phát hiện cô còn chưa ngủ. Ngón tay Du Nguyệt Như chọc chọc
vai anh, chỗ đó còn lưu lại dấu răng của cô, “Dù sao anh cũng không có ý
định thả tôi đi, có thể cho tôi thuốc giải không?”

Không người nào muốn làm con rồi, Du Nguyệt như vẫn đối với cách

làm của anh vô cùng tức giận.

“Thuốc giải rất hiếm, giá vô cùng đắt.” Thi Dạ Diễm cuốn tóc của cô

khẽ vuốt, có điều kín đáo nhíu mày, Du Nguyệt Như hận đến mức muốn
nhào tới cắn anh. “Anh còn muốn tôi trả tiền cho anh sao?”

“Thế thì không cần, nhưng em phải mang đồ vật tới đổi.” Lòng bàn tay

của anh đã phủ lên vị trí trái tim cô, ánh mắt nóng rực. Lòng Du Nguyệt
Như không khỏi nhảy lên, mở to mắt, “Cái người này rốt cuộc mấy ngày
nay đi đâu?”

Lời nói ra bỗng cảm thấy rất kì cục, cô lại dễ dàng phá vỡ thói quen

không hỏi tới lịch trình của anh.

“Đi uống cà phê với người đã từng là người đàn ông của em.” Thi Dạ

Diễm nói nhẹ nhàng, cô bỗng ngẩng đầu lên, “Anh đã đồng ý với tôi sẽ
không đi tìm Đường….” Cô bỗng dưng im lặng, bởi vì cô phát hiện ra trong
mắt anh lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

Thi Dạ Diễm trong giây lát nghĩ tới muốn bóp chết cô, “Nếu để tôi nghe

được tên anh ta từ miệng em tôi lập tức phái người tới giết anh ta.”

Du Nguyệt Như khinh thường liếc anh một cái, kéo chăn lên quay lưng

về phía anh. “Anh ngoại trừ biết sử dụng bạo lực còn biết làm gì khác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.