CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 265

Anh ta ôm cô,bàn tay vội ở trên người cô kiểm tra, như thể đang xác

nhận rằng cô không có bất kì thương tổn gì.Mà anh ta biết rằng,trong cuộc
đời của cô có anh ta thì làm sao có thể không có thương tổn gì.

Hô hấp của Đường Lạc An có chút rối loạn, âm thanh đè rất thấp “Rời

khỏi đây với anh đi.”

Du Nguyệt Như không biết cơn tức giận từ đâu tới, đẩy anh ta ra không

được, giọng nói lạnh lẽo. “Mời anh tự trọng,anh là người đã có vợ,không
nên dây dưa không rõ với người phụ nữ khác”

Động tác của Đường Lạp An khựng lại. “Đừng tùy hứng cáu kỉnh”

Dứt lời liền mạnh mẽ kéo cô rời đi từ cửa sau,suốt đường đi cô đều đo

sức cùng anh ta, sắc mặt Đường Lạp An lạnh lẽo nhét cô vào trong xe, đạp
mạnh chân ga. Chỉ còn một lúc nữa là tới giờ máy bay cất cánh, ánh mắt
Đường Lạp An nhìn cô chằm chằm, đôi môi mím chặt,từ đầu tới cuối cũng
không buông tay cô ra.

Cứ nắm chặt mười ngón tay như vậy,Du Nguyệt Như đột nhiên cảm thấy

bàn tay bị anh ta siết rất đau .Cô cố gắng rút tay trở về, Đường Lạp An
không nói lời nào, lực nắm tay càng chặt hơn.

Có điều gì đó không giống.

Đường Lạp An phát hiện người con gái trước mặt mình hình như đã thay

đổi.Anh ta chợt cười tà lên, “Nghe giọng của em,em không muốn rời đi
phải không?? Không lẽ việc anh tới cứu em là sai lầm??”

“Tôi không cần anh phải tới cứu tôi!! Anh không phải là người của nhà

họ Hoàng Phủ, anh có thể cự tuyệt yêu cầu của Thái Tử, trên thế giới này
không phải mình anh có thể cứu được tôi!! Đường-Lạp-An!! Không phải
không có tôi thì anh không sống được!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.