CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 273

Tiểu Thủy cúi đầu thẹn thùng, sau đó lại cau mày nằm ở trên quầy bar.

“Diễm thiếu, Du tiểu thư không có ở đây tôi nên làm gì?”

Thi Dạ Diễm sờ đầu cô tỏ vẻ trấn an, bàn tay giống như đang sờ một con

cún nhỏ, cười bí ẩn. “Nghỉ.”

*****

Suốt một đường không nói gì. Du Nguyệt Như nghiên đầu nhìn buồng

máy bay ngoài cửa sổ, yên lặng giống như ngủ thiếp đi. Đường Lạp An nhẹ
nhàng đắp chăn mỏng cho cô, vuốt mái tóc lộn xộn của cô. Nhìn thấy dấu
vết bên trong cổ áo đang mở của cô, mắt trầm xuống.

“Anh ta ngược đãi em?”

Du Nguyệt Như thu hồi tầm mắt, tìm tư thế thoải mái, nhắm mắt lại. Cô

giả vờ ngủ, Đường Lạp An nói. Cũng không có cách nào khác.

Khi bay đến thành phố T trời đã tối, người Thái Tử phái tới đã đến đợi

từ sớm. Du Nguyệt Như giống như một phạm nhân đang bị áp giải lên xe,
xe chạy thẳng về nhà trọ của Thái Tử. Thái Tử hình như vừa mới tắm xong,
thấy cô bình an trở về thì thở phào nhẹ nhõm.

Người làm chuẩn bị một bàn thức ăn, cô ngồi trước bàn ăn cũng không

cảm nhận được hương vị gì. Thái Tử nhỏ giọng trò chuyện gì đó với Đường
Lạp An.

Lúc đi Đường Lạp An nhìn chằm chằm cô một cái, Du Nguyệt Như cười

lạnh, “Hoàn thành nhiệm vụ rồi, nên về nhà phục vụ phu nhân đi thôi.”

Thái Tử biết điều nhường lại không gian cho hai người, Du Nguyệt Như

dường như ngay khi Thái Tử rời đi liền kéo lấy cổ áo Đường Lạp An. “Anh
đúng là người vì muốn đạt được mục đích sẽ không chừa bất cứ thủ đoạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.