CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 358

Tiểu Trì tại sao vẫn muốn làm chuyện này với cô. Đường Lạp An thở gấp
nói vào tai cô một câu, khiến trong nháy mắt cô rơi vào tận cùng của tuyệt
vọng, trái tim yếu ớt bị anh ta đập nát hoàn toàn.

"Tôi không có cách nào khác, luyến tiếc cô, luyến tiếc cơ thể cô, càng

luyến tiếc âm thanh trên giường của cô."

Nước mắt của Du Nguyệt Như trào ra mãnh liệt."Em không tin trong

lòng anh không có em dù chỉ một chút, anh cũng yêu em đúng không?"

Đường Lạp An cho cô một cú đẩy thật sâu. "À, cô gái nhỏ, tình yêu

không đơn giản như vậy, không cần nhầm lẫn xem thói quen trở thành tình
yêu, cô xem chỉ cần ở lâu với bất kỳ một người đàn ông nào, có thói quen
làm tình với anh ta, đều cảm thấy bản thân đã yêu anh ta thôi."

Cô không có sức lực để phản kháng, mất âm thanh, giống như tượng gỗ

để mặc anh ta dao động, xuyên qua trên cơ thể mình. Cô mở miệng, tiếng
hít thở rất mỏng manh. Đôi mắt yên tĩnh, theo dõi anh ta đến nháy cũng
không muốn nháy nữa.

Đường Lạp An đưa tay che mắt cô, cô chỉ có thể im lặng khóc trong

lòng bàn tay của anh ta. Sau khi anh ta bắn một luồng khí nóng vào người
cô, tất cả nước mắt trong cơ thể cô cũng đã chảy hết.

Thái Tử buông cô ra, kéo phẳng áo sơ mi. "Chị xác định rằng không

phải Thi Dạ Diễm đã biết thân phận của chị từ sớm nên chỉ muốn chơi đùa
chứ? Đi kiểm tra một chút, em cũng chỉ muốn tốt cho chị thôi, Thi Dạ Diễm
không phải là người đàn ông có thể vì đứa nhỏ mà chịu bị phụ nữ trói buộc,
không cần vì tình cảm tự cho là đúng mà khiến đầu óc u mê, đến lúc đó hối
cũng không kịp."

Khí thế vừa rồi của Du Nguyệt Như bị anh ta nói mấy câu như vậy đánh

tan, cô nhẹ nhàng vỗ về bụng dưới, nếu bên trong này có sinh mệnh nhỏ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.