CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 359

nếu Thi Dạ Diễm sớm biết cô là ai, nếu những điều hứa hẹn trước đây chỉ là
nói dối, nếu tình yêu giữa hai người bọn họ chỉ là cô tự cho là đúng...

Nhưng dù sao anh cũng tìm cô tám năm, vì cô mà động tay với Thi Dạ

Triệu, cho cô chiếc vòng trang sức quan trọng như thế, những yêu chiều,
những dung túng, những tình thâm ý trọng vô tình để lộ, muốn cô phải làm
sao để tin tất cả những điều kia là diễn trò đây?

Lúc gần đi anh muốn thổ lộ tình yêu, anh vẫn để cô chờ anh trở về, rõ

ràng anh nói nếu có đứa nhỏ sẽ cưới cô...

Hai tay Du Nguyệt Như che mặt, bỗng nhiên có không còn sức lực tựa

vào người Thái Tử. "Coi như những điều em nói đều là đúng, đều là sự thật,
nhưng....đã muộn rồi."

Thi Dạ Diễm không phải Đường Lạp An, anh là người đàn ông duy nhất

trên đời này đối tốt với cô mà không có mục đích. Nhưng những chuyện cũ
rành rành ở trước mắt kia khiến cho những sợ hãi dưới tận sâu đáy lòng
giống như rắn độc phá vỏ mà ra. Sợ hãi theo những giọt nước mắt lóng lánh
chảy xuống khe hở, cô vùi đầu trước mặt Thái Tử, cơ thể ngầm chịu đựng
bắt đầu khẽ run.

Đã quá muộn rồi, coi như một câu nói của Thái Tử thành sự thật, nhưng

trái tim đã sớm rơi vào tay giặc kia của cô thì làm sao có thể lấy lại đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.