CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 363

Du Nguyệt Như cười không nói, rót đầy cho anh ta.“Anh uống say rồi

sao?” Lôi Khải cầm chén đưa lên môi.“Còn lâu nhé”.

Cô cười dịu dàng, nhưng không nói gì thêm.Qua mấy vòng, trên bàn,

dưới mặt đấy đều là bình không. Lôi Khải cảm thấy hết sức nặng nề thở ra
một hơi, cà vạt và cổ áo sơ mi cũng đã cởi ra từ sớm, rượu đốt sáng đôi mắt
đen như mực của anh ta. “Say rồi, nữ vương có việc gì xin phân phó, đừng
rót cho tôi nữa.”

Anh ta vừa dứt lời, Du Nguyệt Như đã đứng dậy kéo anh ta đi.“Anh đi

theo tôi”.

Nhà vệ sinh nam.

Ngoại trừ hai người bọn họ thì không còn ai khác.Ngọn đèn kiều diễm,

cũng có thể nghe thấy không khí sôi động nóng bỏng ở bên ngoài được
ngăn bởi cánh cửa.Yết hầu Lôi Khải hơi ngứa một chút, cơ thể cảm thấy
khô nóng.Du Nguyệt Như khóa trái cửa lại, xoay người nghiêng đầu sắc
mắt của người đàn ông đang say này.

Lông mày Lôi Khải nâng lên, bên môi thoáng qua vẻ đùa giỡn.Cảnh

tượng này, rất giống với đêm đầu tiên bọn họ gặp nhau. Đầu ngón tay mảnh
khảnh của Du Nguyệt Như cầm lấy cà vạt được nới rộng của anh ta kéo anh
ta đến cạnh mình, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp tạo thành dộ cong hấp dẫn,
chân mày khóe mắt không chỗ nào không tái hiện lại một đêm xinh đẹp kia.

Đương nhiên tay của Lôi Khải đặt bên eo cô, nâng cô lên bồn rửa mặt,

đứng ở giữa đùi cô. “Tôi say rồi nhé…Có làm việc ngốc nghếch gì thì đừng
nói tôi không nhắc cô.”

Đáp lại anh ta là đôi môi Du Nguyệt Như rơi trên cổ anh ta…Lôi Khải

không mất tự nhiên, trực tiếp luồn tay vào nội y của cô, tay đặt sẵn trên đầu
cô muốn hôn môi cô nhưng lại bị cô tránh đi. Anh ta cũng không ép buộc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.