CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 415

Cô vuốt bụng, nước mắt đã vòng quanh đôi mắt.

“Bảo bảo ngoan nào, đừng để cho mẹ đau nữa, cha không có ở đây mẹ

không muốn khóc, người phụ nữ của anh ấy không thể quá yếu ớt…”

Thái Tử không nghĩ đến ngày thứ hai liền không thấy bóng dáng của cô.

Quyển sổ ghi chú trên bàn trà, chữ viết của cô ý nghĩa sâu sắc thanh tú, nét
chữ cứng cáp. Thái tử không thể tưởng tượng cô dùng tâm tình gì để viết ra
những lời này, mà khiến trái tim của anh bỗng nổi lên một chút đau đớn.

“Chị sẽ không từ bỏ bất cứ thứ gì, nhưng hãy cho chị một chút thời gian

để lấy được nhiều dũng khí hơn, để vượt qua những ngày tháng tiếp theo.

Đừng đọc.

Chị gái.”

Anh không thể không thừa nhận, anh thấy Du Nguyệt Như hoàn toàn

không phải là một người phụ nữ trước đây bị Đường Lạp An vứt bỏ chỉ biết
khóc thút thít rơi vào điên dại.

Anh không biết yêu là cái gì, nhưng vào giờ khắc này lại thấy có chút…

hâm mộ đối với Thi Dạ Diễm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.