CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 472

đứa bé này, vậy Du Nguyệt Như phải làm sao? Biết được chuyện này Phong
Hạo không khỏi chạy đến oán trách Thái Tử một trận.

Phong Hạo không đồng ý, chỉ để lại một câu, “Chuyện nhà các cậu tôi

không muốn dính vào, nhưng nói thế nào đi nữa Du Nguyệt Như là người
phụ nữ trên danh nghĩa của tôi, tôi khuyên cậu không được phép tự ý đánh
tiểu nha đầu này.”

Du Nguyệt Như chưa tỉnh lại, Phong Hạo muốn mang Thi Duy Ân đi,

nhưng Thi Duy Ân khăng khăng muốn ở lại đây bên cạnh mẹ nhất định
không đi. Cuối cùng Hoàng Phủ Triệt ra mặt bảo đảm an toàn cho Thi Duy
Ân thì Phong Hạo mới coi như yên tâm, chí ít anh cho rằng Hoàng Phủ
Triệt đáng tin cậy hơn so với Thái Tử.

***

huyentrang138 - diendanlequydon

Ngày hôm sau Du Nguyệt Như tỉnh lại phát hiện thấy mình đang ở bệnh

viện của Hoàng Phủ gia mà con gái thì không thấy đâu, trong lòng cảm thấy
sợ hãi liền đứng lên. Cô lết thân thể yếu ớt ra ngoài, đứng ở hành lang vắng
vẻ rất lâu không biết phải đi đâu tìm. Qua lời của y tá mới biết được là Thái
Tử đưa cô đến bệnh viện, đầu óc bắt đầu vang lên tiếng ong ong, chóng mặt
không ngừng.

Cô ôm tâm trạng thấp thỏm đi đến phòng bệnh của Tân Tiệp, đẩy cửa ra,

quả nhiên nhìn thấy Thi Duy Ân nằm ở trên giường bệnh bày ra một khuôn
mặt nhỏ nhắn tinh tế có chút nhăn nhăn đưa mắt nhìn Tân Tiệp đang ngủ
say, còn Thái Tử ở bên cạnh khoanh tay trước ngực, vẻ mặt đen tối khó
hiểu.

Thái Tử thản nhiên liếc Du Nguyệt Như một cái, Hoàng Phủ Triệt ra

hiệu cho cô đi vào gian phòng bên trong. Tay của cô lạnh như băng, sắc mặt
trắng bệch như tờ giấy, cánh môi khẽ run, không nói một lời. Cô còn chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.