CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 527

Thi Dạ Diễm: “…” Nghiêng đầu suy tư một chút, nói: “Tiểu Trà Diệp

cảm thấy cha như thế nào?”

Thi Duy Ân lập tức đắc ý, ngẩng đầu ưỡn ngực, trong đôi mắt to lóe lên

tia kiêu ngạo, “Cha thông minh, cha vĩ đại, cha đẹp trai, Tiểu Trà Diệp thích
cha nhất!”

Thi Dạ Diễm không khỏi nhíu mày, được người khác bộc trực thẳng

thắn khen ngợi như vậy, hình như đây đúng là lần đầu tiên… Du Nguyệt
Như vẫn luôn nói anh ích kỷ bá đạo tàn bạo hung ác. Anh cười cười xoa
đầu con gái.

“Cái chú đó và cha trái ngược nhau.”

“Ồ…” Thi Duy Ân đáp lại một âm thật dài, thật ra thì con bé cũng

không hiểu lắm. Con bé sinh ra lớn lên ở nước ngoài, “

很二” đối với con bé

mà nói là một từ ngữ mới mẻ.

Ừm, có phải giống như chị Trác Nhiên không nhỉ? Nhưng mà Tần Hiền

thường nói chị ấy hơi ngốc mà thôi.

Nhưng rốt cuộc “very two” là cái gì, lúc ăn tối khi thấy Joe bản thân Thi

Duy Ân mới hiểu được.

Thi Dạ Diễm bưng hai suất không mời mà đến ngồi đối diện với Joe,

“Rất ít khi thấy cậu nghỉ phép.”

Trên người Joe mặc một chiếc áo T-shirt, bên dưới mặc một chiếc quần

hoa màu cát, tóc ngắn hơi lộ vẻ xốc xếch, nhưng không lảm ảnh hưởng đến
vẻ đẹp trai của anh ta. Anh lạnh nhạt ừ một tiếng, bỏ một miếng cơm vào
trong miệng, “Tôi không giống anh, không có duyên với người đẹp, lần này
lại mang theo một mỹ nhân đến a?”

Thi Dạ Diễm tán đồng gật đầu, “Con gái của tôi quả thật rất xinh đẹp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.