CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 572

lẽo hung ác, quyền lực xấu xí, cũng như có thể lấy được tình cảm chân
thành làm ấm áp toàn bộ mạng sống anh.

Có chuyện rất thú vị, hai anh em nhà họ Thi từ trước tới nay “thủy hỏa

bất dung”, mà Thi Dạ Triêu lại cùng chung sống không tệ với Thi Duy Ân.
Nhìn ra Thi Dạ Triêu rất thương yêu Thi Duy Ân. San Francisco và Miami
là địa bàn của Thi Dạ Diễm, anh thường đưa vợ và con gái đi lại giữa hai
nơi này, mà Thi Dạ Triêu lại cũng thường “rất đúng dịp” đi quang qua hai
thành phố này “rất thuận tiện” thăm Thi Duy Ân.

Ngày thứ hai nửa đêm Thi Dạ Diễm và Du Nguyệt Như “yêu đương

vụng trộm”, Thi Dạ Triêu lại không mời mà tới nhà của Thi Dạ Diễm ở
Miami đưa tin.

Buổi chiều, anh từ công ty trở về sớm, vừa vào cửa liền trông thấy Du

Nguyệt Như ngồi xếp bằng ở trước cửa sổ sát đất nhìn phong cảnh bên
ngoài nặng nề lo lắng.

“Phụ nữ đăm chiêu ủ dột sẽ mau già nhanh, cười một cái nào.” Thi Dạ

Diễm ôm cô vào trong ngực giày xéo, Du Nguyệt Như chặn lại sự vuốt ve
của anh, chỉ ra bên ngoài, “Anh xem.”

Thi Dạ Diễm nhìn theo hướng cô chỉ, trên thảm cỏ trong vườn hoa, Thi

Dạ Triêu và Thi Duy Ân một lớn một nhỏ ngồi trên đất, phía trước không
biết đang chơi cái gì. Thỉnh thoảng Thi Duy Ân lăn lộn ôm bụng cười, nhìn
qua rất vui vẻ. Đôi mắt anh khẽ híp lại, lại cúi đầu hôn lên trán Du Nguyệt
Như. “Nhìn thấy, như thế nào?”

“Em không thích Thi Dạ Triêu, anh có biết hay không anh ta vậy mà lại

đưa một con rắn cho Tiểu Trà Diệp chơi!” Du Nguyệt Như ở trong ngực
anh buồn bực đấm tới đấm lui. “Làm sao Tiểu Trà Diệp có thể thích đồ vật
ghê tởm kia chứ, anh nói với con bé đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.