CÔ BÉ FADETTE
George Sand
www.dtv-ebook.com
Chương 4
Sylvinet trở về nhà bám gấu váy mẹ như một đứa trẻ. Suốt ngày cậu
không rời mẹ, không ngớt nói với mẹ về Landry và không thể không nghĩ tới
cậu em mỗi lúc đi qua các xó xỉnh trước kia hai anh em vốn quen cùng dắt
nhau tới. Cậu ta nóng lòng muốn tìm hôn thằng em sinh đôi như điên như dại,
và muốn hối hả ra đi nên không thể ngồi yên để ăn tối. Cậu ta nghĩ Landry sẽ
đến gặp mình trước và hình dung thấy cậu em đang chạy trên đường. Nhưng
Landly, tuy rất muốn về, vẫn không dám nhúc nhích vì sợ người lớn, người
bé ở Priche chế nhạo cái “tình anh em sinh đôi" mà họ có thể coi là một thứ
bệnh hoạn. Vì vậy khi Sylvinet tới, Landry đang ngồi bên bàn, ăn uống tự
nhiên như thể đã từng gắn bó suốt đời với gia đình Caillaud.
Tuy nhiên, vừa thoáng thấy Sylvinet bước vào, tim Landry đập liên hồi
như đánh trống trận, và nếu không kịp kiềm chế, ắt hẳn cậu đã xô đổ cả bàn
ghế để chạy tới hôn anh. Nhưng cậu không dám, vì mọi người nhìn theo một
cách tò mò. Họ lấy làm thú vị tìm thấy trong sự thân thiết này một cái gì mới
lạ và một hiện tượng tự nhiên - như thầy giáo trường làng vẫn bảo. Chính vì
vậy, khi Sylvinet chạy tới ôm choàng lấy Landry, vừa hôn vừa khóc và nép
chặt vào cậu như một chú chim non áp sát vào con chim anh trong tổ để sưởi
ấm, cậu đâm giận, giận vì những người khác, tuy lúc đó bản thân cậu không
thể không vui lòng. Chỉ vì muốn tỏ ra có lý trí hơn anh mình, cậu thỉnh
thoảng ra hiệu cho anh phải thận trọng, điều khiến Sylvinet hết sức ngạc
nhiên và giận dỗi.
Sau đó, trong khi lão Barbeau thù tạc cùng lão Caillaud, hai anh em dắt
nhau ra ngoài. Landry rất muốn kín đáo tỏ lòng yêu thương và vuốt ve cậu