CÔ BÉ HẠT TIÊU - Trang 48

bình.

“Cái gì cái gì? Ừ… Và cái gì cơ cái gì cơ?” Hạt Tiêu đáp lại với vẻ

sửng sốt hơn.

Cô bé định đưa tay ngoáy mũi nhưng lại gãi gãi đầu. Vì Hạt Tiêu

hay gọi “đầu” là “mũi” vào một số ngày nhất định trong tuần và hôm
nay chính là ngày đó.

“Này nhé”, cô nàng hàng xóm bắt đầu phân giải, mặt ửng đỏ. “Làm

sao cậu biêt tôi tên là Hello dù chưa phải tên đầy đủ? Còn nữa, tôi
không phải là trò đùa cho cái ngữ nhà cậu dù cậu có chẳng may đoán
trúng đi chăng nữa.”

Hạt Tiêu xem chừng không hiểu chuyện gì đang diễn ra ở phía bên

kia bờ rào vì phản ứng của cô bé hàng xóm quá đỗi lạ lùng, nhất là đối
với một đứa nhóc. Cô bé nghĩ rằng lũ trẻ nên được dạy dỗ lại cho tử tế
vì chúng không nên dùng từ “cái ngữ” kém dễ thương để nói chuyện
với bất kỳ ai.

Trong khi đó, ngôi nhà đứng nhìn hai đứa trẻ nói chuyện, cũng sửng

sốt ra mặt. Không phải vì Vỏ Ốc hiểu chuyện đâu mà nó nhận thấy
rằng mình đã biết nhìn ra bên ngoài lúc nào không hay.

“Have a nice day, Hạt Tiêu! Ha ha ha…” Ngôi nhà cười toáng lên.
Nhưng thật may, câu nói của Vỏ Ốc không đến tai cô bé cáu kỉnh

kia. Nếu không, nàng ta sẽ lại chống tay vào hông, giậm chân rầm rầm
và la rằng: “Các người đừng có mà tùy tiện sắp xếp lại tên tôi, rồi chèn
thêm thứ khiến tôi bị dị ứng vào giữa nhá. Không hay! Không hay
chút nào đâu!”

Đấy, các bạn thấy không, đôi lúc chúng ta phải biết cách hét toáng

lên mà người khác không nghe thấy, giống như Vỏ Ốc vừa làm vậy,
chứ không phải như cô bé hàng xóm vừa có-thể-làm đâu nhé.

Hạt Tiêu bèn gọi Sandy Chập Mạch và Jonathan Hoa sang ngay lập

tức để nếu thật sự may mắn, hai người bạn sẽ bắt chuyện được với cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.