CỔ CẦM DỊ TRUYỆN - Trang 28

Nước hồ ôn nhu là cạm bẫy ghê nhất, rong rêu quấn chặt lấy người, chốc

lát mặt hồ đã gần vùi lấp hắn. Cho dù muốn mở miệng để kêu cứu cũng
không kịp, khoang miệng đã uống một ngụm nước. Uống được một ngụm
sẽ dễ dàng uống thêm ngụm thứ hai, thoáng chốc nước vào khoang miệng
ngày càng nhiều. Tốn sức giãy giụa ở trong hồ cũng vô vọng, thần trí của
hắn càng ngày càng mơ hồ, đột nhiên bên tai hình như có tiếng nói nhỏ nhẹ:
“Đừng sợ, ta tới cứu chàng.”

Là giọng nói du dương nhẹ nhàng như tiếng đàn kia ư? Hay là hắn nghe

nhầm?

Trác Dật Phi cố gắng mở to mắt, nhưng nước hồ đen thẫm làm mờ hai

mắt. Hắn chỉ thấy dưới làn nước gợn là một bộ y phục màu trắng bồng
bềnh, giống như hoa sen trắng nở rộ. Sóng gợn tung tóe những giọt nước
phản chiếu ánh bạc của mặt trăng. Đóa hoa sen trắng lấp lánh lung linh bơi
lướt gần hắn, nhẹ nhàng mềm mại, duyên dáng vô song.

Là Lăng Ba tiên tử sao?

Đấy là ý thức cuối cùng trong đầu Trác Dật Phi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.