CỔ CẦM DỊ TRUYỆN - Trang 31

Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia cất tiếng: “Gã ta không phải bị

chúng ta dọa sợ đến mức rơi xuống nước chết đuối. Mà là do chính ta cố ý
dụ gã rơi xuống nước chết đuối.”

“Tại sao vậy?”

“Chuyện này cũng không thể trách Dao Cơ. Gã đàn ông kia thật đáng

chết! Chàng cho rằng gã thật sự là con trai của ông lão kia ư? Không hề,
con trai của ông lão ấy đã sớm bị gã hại chết từ lâu rồi. Còn gã chẳng là
mạo danh đến tham cầm.”

“Cái gì? Hắn đã hại chết con trai của ông lão sao?”

“Gã ta và người con trai kia là người cùng đồng hành tới Dương Châu.

Trong một lần người kia say rượu mê man, đã tiết lộ cho gã biết lão phụ của
mình vừa viết thư bảo ông vừa tìm được một cây bảo cầm. Vào đêm trăng
đến giữa hồ nước có thể gọi được tiên âm. Ngay lúc đó, ông lão đang nhiễm
bệnh nặng ở Dương Châu nên hối thúc hắn mau đến nhanh. Vì thế gã động
lòng tham, trong một đêm vắng giết người đến mạo danh để lấy cầm. Chỉ là
gã không biết, người mà gã giết chết đã trở thành oan hồn không chịu đi
đầu thai, luôn lượn lờ bám theo gã. Nhưng người đó chỉ là một quỷ mới
không có năng lực gì nên vẫn không thể làm gì được gã. Vì thế Dao Cơ mới
thay hắn đi báo thù, tạo ra trước mắt gã ảo giác hình bóng mỹ nữ đang ngồi
đàn, kích động sắc tâm của gã. Gã ta liền ngây ngốc mà ngã vào trong nước
rồi chết đuối.”

Trác Dật Phi sợ run một hồi, nhưng ngẫm lại về những gì người trung

niên kia làm, quả thật đó là hành động rất độc ác. Không ngờ hắn ta lại có
thể đê hèn như thế.

“Cơ mà. . . . . . cây cầm này làm sao có thể đến tay ông lão ấy, hơn nữa

còn để ông ấy biết nếu để cầm phơi trước trăng sáng ở giữa hồ thì sẽ cất
tiếng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.