Đan Quyên đem món đồ chơi đặt trên bàn, nhướng mày nói: ’’ Có
chuyện gì muốn tôi giúp.’’
Tần Tuyên Tuyên nghĩ, đã biết rõ hành động lấy lòng của cô, người khác
nhìn không ra cô có mục đích mới là lạ, lập tức cô cũng không quanh co
lòng vòng, cười gượng nói: ’’ Chị Quyên, em muốn hỏi một chút, chị phụ
trách trong khu vực, còn có ai chưa liên hệ được, em có thể giúp chị...’’
Đan Quyên nửa cười nửa không nhìn Tần Tuyên Tuyên, thẳng đến khi
thấy cô mồ hôi lạnh toát ra, mới nhẹ nhàng nói: ’’ Đúng lúc, tôi chính là
phụ trách thành phố N, chẳng qua hóa đơn đặt hàng cho tới giờ không
nhiều lắm, cô cứ tùy tiện tìm đi.’’
‘’Cám ơn chị Quyên.’’ Tần Tuyên Tuyên vội vàng cảm ơn. Cô biết Đan
Quyên kì thật cũng không thích cô, bất quá còn tốt hơn những người khác
trong bộ phận tiêu thụ, Đan Quyên đem đơn hàng thuộc thành phố N cho
cô phụ trách, xem như cho cô một lối thoát. Trên thực tế phải tìm những
đơn đặt hàng cũng không phải chuyện dễ. Bộ phận tiêu thụ dựa trên cả
nước để phân chia khu vực, nói như vậy là cùng khách hàng liên lạc qua
điện thoại hoặc fax bưu phẩm, chỉ có ít khách hàng lớn, cần đi công tác đến
địa phương tiến hành bàn bạc. Theo lý thuyết nếu ở trong khu vực thành
phố N, tùy thời đều có thể chạy ra ngoài làm nghiệp vụ, để thuận tiện,
những nơi hư hỏng liền bỏ qua, công ty thiết kế ở thành phố N quá nhiều,
so với chỗ Tần Tuyên Tuyên, công ty thiết kế Tụ Mĩ nổi danh chỉ thiết kế
có vài gia đình, bởi vậy đơn đặt hàng trong khu vực, cơ bản đều bị công ty
này nhận làm, đơn đặt hàng Tụ Mĩ nắm trong tay chỉ có thể đếm trên đầu
ngón tay.
Nhưng nếu Đan Quyên đồng ý để cho cô đi liên hệ, đối với Tần Tuyên
Tuyên mà nói chính là đường thoát, cho dù con đường phía trước đầy
chông gai, cô cũng muốn thử một lần....