CỐ CHẤP - Trang 18

ổn định thân hình anh ta, hơi tạo ra chút khoảng cách.

Khoảng cách như vậy, đối với Đỗ Mộ Ngôn mà nói còn chưa đủ, nhưng

anh cũng có thể cảm thấy hơi thỏa mãn. Mũi ngửi được hơi thở tươi mát
trên người cô, miệng anh bất giác cong lên một nụ cười thỏa mãn gần như
điên cuồng

Nếu thời gian có thể ngừng lại tại giây phút này, vĩnh viễn dừng lại tại

đây đừng trôi đi, thì tốt rồi.

Khi xe taxi dừng lại, Đỗ Mộ Ngôn bỗng dưng mở mắt ra, ánh mắt mang

theo sát khí liếc về hướng tài xế taxi. Đang quay đầu để thu tiền, tài xế bị
ánh nhìn trừng trừng của Đỗ Mộ Ngôn làm giật bắn mình, trên lưng xẹt qua
một trận lạnh lẽo, nhưng nháy mắt, cái loại cảm giác này lại biến mất

Đỗ Mộ Ngôn đưa tiền cho tài xế trước Tần Tuyên Tuyên, nhìn tài xế

mỉm cười, "Bác tài, bác chạy nhanh lắm, tiền không cần thối lại."

"Vậy cảm ơn ngài!" Tài xế vui vẻ tiếp nhận tiền, đem sát khí lạnh lẽo

mới vừa rồi mình nhìn thấy quy thành bản thân đã nhìn nhầm.

Dưới sự dìu dắt của Tần Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn đến đại sảnh của

bệnh viện. Nhìn Tần Tuyên Tuyên chạy trước chạy sau vì mình xếp hàng
đăng ký, ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn mềm mại ấm áp, lộ ra nụ cười như mộng
ảo.

Thấy được chưa, Đỗ Mộ Ngôn? Tuyên Tuyên của mi đang lo lắng cho

mi đó, đang vì mi bận rộn không ngừng. Nên cố gắng kiên nhẫn biết không,
làm cho cô ấy yêu thương mi, làm cho cô ấy tình nguyện trở thành người
của mi....

Trong đầu bỗng dưng hiện lên hình ảnh cô gái với ánh mắt tràn đầy cừu

hận cùng máu tươi đầy người, nụ cười nơi khóe miệng Đỗ Mộ Ngôn ngưng
đọng, dồn dập thở hổn hển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.