CỐ CHẤP - Trang 243

Đường Vy ấn vào trán cô: "" Lời này đừng để ba con nghe thấy, không

thì ông ấy sẽ ghen tị đó.""

"" Không sao đâu, ba không nhỏ nhen như vậy đâu."" Tần Tuyên Tuyên

cười nói, đem tất cả lo âu phiền não ném ra sau đầu.

Ngày hôm sau, Tần Tuyên Tuyên theo lời hứa đến bệnh viện. Sau khi

Tần Tuyên Tuyên cam đoan đủ kiểu, hơn nữa lại có lái xe Đỗ Mộ Ngôn đến
đón, Đường Vy cũng không đi cùng cô đến bệnh viện nữa.

Lần này, cô không mang theo hoa quả, mà là theo lời mẹ cô nói, mang

theo cặp lồng cháo cô làm mang đi. Cô vẫn còn nhớ, ngày đó Đỗ Mộ Ngôn
cùng người nhà mình cùng ăn cơm, đã từng nói qua cha mẹ hắn đã mất,
trong nhà cũng không có người lo lắng quan tâm hắn. Lý Tái tuy là trợ lý
Đỗ Mộ Ngôn, nhưng dù sao cũng chỉ có thể giúp đỡ hắn trong công việc,
cô cảm thấy, cô nên gánh vác trách nhiệm chăm sóc hắn. Ít nhất cũng nên
thường xuyên đến thăm, nấu chút đồ bồi bổ thân thể hắn.

Thời điểm cô đến bệnh viện, thời gian vẫn còn sớm, Đỗ Mộ Ngôn còn

chưa tỉnh dậy, cô vốn định ở bên ngoài chờ, nhưng Lý Tái đã tới từ lâu nói
cho cô, ngày hôm qua Đỗ tổng đã dặn, nếu cô đến cứ trực tiếp vào, không
phải lo đánh thức hắn.

Tần Tuyên Tuyên đành phải nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa phòng đi vào, ngồi

xa xa ở sô pha một góc của phòng bệnh, im lặng chờ Đỗ Mộ Ngôn tự tỉnh
lại.

Từ góc độ của cô, chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt của hắn, có chút tái

nhợt, nhưng vẫn vô cùng phong độ. Hắn chỉ mới ba mươi tuổi, là thời kỳ
đang trên đỉnh cao của người đàn ông, bớt đi một chút ngây ngô của thanh
niên, cũng không có vẻ già dặn của tuổi trung niên, lộ ra khi thế mạnh mẽ,
tràn ngập nhiệt tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.