này của Đường Thi, rõ ràng cảm thấy cực kỳ lạnh lẽo muốn ở nhà nhưng
vẫn bị Đường Thi tha ra khỏi cửa.
"Lý trợ lý, tôi đưa em họ tôi đến... Đỗ tổng sẽ không giận chứ?" Tần
Tuyên Tuyên hơi ngượng ngùng hỏi Lý Tái.
Mặt Lý Tái lộ ra nụ cười, "Không đâu." Cho dù Đỗ tổng có giận hơn nữa
thì chỉ cần Tần tiểu thư tỏ vẻ yêu kiều dễ thương một chút thì ngài ấy sẽ lập
tức vui vẻ lại ngay.
Lúc ba người đến phòng bệnh thì Đỗ Mộ Ngôn đã đứng ngồi không yên,
đến khi nhìn thấy Tần Tuyên Tuyên xuất hiện hắn lập tức lộ ra nụ cười.
Theo sự phục hồi của sức khỏe, hắn đã có thể xuống giường rồi nhưng đa
phần vẫn nằm trên giường tĩnh dưỡng.
"Đỗ tổng, vị này là em họ Tần tiểu thư - Đường Thi tiểu thư, hôm nay cô
ấy mới đến thành phố nên cùng nhau đến đây." Lý Tái theo trách nhiệm
giải thích.
"Tôi nghe nói anh đã cứu mạng người chị gái mà tôi đã yêu quý nhất
trong lúc nguy cấp, thật sự vô cùng cảm ơn anh!" Đường Thi lễ phép cúi
đầu, vẻ ngoài thật sự tỏ vẻ vô cùng biết ơn. Vị Đỗ tổng này thật sự quá tuấn
tú, thật sự rất thích hợp với chị cô.
Vốn dĩ đã lường trước là thế giới hai người sẽ bị phá hòng, tâm trạng Đỗ
Mộ Ngôn sắp hỏng đến nơi rồi,nhưng Đường Thi là em họ của Tần Tuyên
Tuyên, tốt xấu gì hắn cũng phải kiềm chế để không lộ ra vẻ mặt khó chịu
nhưng cũng chỉ thản nhiên gật đầu, khóe miệng cong lên, "Chỉ là việc nhỏ
thôi mà."
Nhất thời Đường Thi cảm thấy vị Đỗ tổng này thật quá lãnh khốc, hảo
cảm với hắn đột nhiên tăng lên một bậc. Cô đứng cạnh Lý Tái, muốn quan
sát cách ở chung của chị và Đỗ tổng này, xem hai người này có cái gì với
nhau không.