CỐ CHẤP - Trang 393

"Giữ bí mật đã." Đỗ Mộ Ngôn thần bí cười, sau đó khởi động xe.

Thần bí thế, cuối cùng là đi đâu?

Nhất thời Tần Tuyên Tuyên không đoán được, liền quyết định giữ tâm

trạng chờ mong, không hỏi thêm nữa.

Rất nhanh xe đã xuyên qua dòng xe cộ ban đêm, dừng lại ở một nơi yên

tĩnh.

"Công viên Ngọc Sơn?" Tần Tuyên Tuyên kinh ngạc nói.

"Anh nghe chú và dì nói, trước đây em thích nhất nơi này." Đỗ Mộ Ngôn

đỗ xe cẩn thận.

Tần Tuyên Tuyên nhảy xuống xe, gương mặt không tự giác vẽ lên nụ

cười sáng lạn.

Công viên Ngọc Sơn là công viên gần nhà cô nhất, trước đây cô rất hay

tới nơi này chơi, nhưng lớn lên rồi thì lại ít tới.

Tần Tuyên Tuyên dùng ánh mắt đầy hoài niệm nhìn quanh bốn phía,

trong đầu nhớ lại những ký ức đẹp đã qua. Nơi này vẫn giống như trong trí
nhớ của cô, hình như vẫn chưa thay đổi nhiều lắm, vẫn là nơi xinh đẹp yên
tĩnh như vậy.

"Thật tiếc khi quá khứ em đã trải qua không có anh." Đỗ Mộ Ngôn nắm

tay Tần Tuyên Tuyên, kéo cô đi về phía trước, "Nhưng hiện tại và tương lai
của em, anh hy vọng sẽ luôn có sự tồn tại của anh."

Tần Tuyên Tuyên kinh ngạc nhìn sườn mặt của Đỗ Mộ Ngôn, một lúc

sau mới gục đầu xuống, khẽ nói: "Được."

Cô cảm thấy Đỗ Mộ Ngôn thật sự rất đáng ghét, luôn nói những lời

khiến cô cảm động, ông trời cho hắn nhiều ưu điểm như thế, thật không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.