Đỗ Mộ Ngôn hôn hai má của cô, cô lộn xộn làm cho hắn không vừa
lòng, nghe vậy không chút để ý trả lời: " Để bọn họ chờ." Sao hắn có thể ăn
ngay nói thật rằng căn bản lát nữa không có cuộc họp nào chứ?V ậy Tuyên
Tuyên sẽ tức giận......
"Ai......"
Một tay Đỗ Mộ Ngôn tay đặt sau đầu Tần Tuyên Tuyên, không cho cô
lộn xộn, rốt cục được đền bù mong muốn hôn đôi môi ngọt ngào hương vị
của cô. Tần Tuyên Tuyên ô ô từ chối một lúc, thật vất vả chờ hắn buông
lỏng cô ra, cô vội hỏi: "Sẽ, sẽ có người đi vào nhìn th ấy......"
Đỗ Mộ Ngôn dứt khoát đem áo cô đẩy tới trên ngực, vừa hôn hai bên
ngực trắng nõn. Vừa sờ soạng nói: "Không đâu...... Bọn họ không dám
nhìn......"
Thật ra hắn không muốn nói cho cô, trước đó hắn đã căn dặn đám trợ lý
canh ngoài cửa, tuyệt đối không được cho ai bước vào.
"Đợi, đợi chút!" Tần Tuyên Tuyên muốn kéo quần áo mình, lại bị Đỗ Mộ
Ngôn ngăn cản.
Hắn cầm lấy tay cô đặt vào đũng quần. Làm cho cô cảm nhận được chỗ
kia, dùng loại thanh âm đáng thương hề hề hỏi: "Tuyên Tuyên, em nhẫn
tâm nhìn anh khó chịu như vậy sao?"
Trên mặt Tần Tuyên Tuyên hiện lên một chút do dự, kìm nén hình như
không tốt...... Nhưng, " Đây, đây là văn phòng! Về nhà nói sau!"
"Tuyên Tuyên, với em anh không nhịn được......" Đỗ Mộ Ngôn vừa nói
vừa châm ngòi lửa trên người Tần Tuyên Tuyên, thừa dịp lúc cô ý loạn tình
mê, làm cho cô mặt đối mặt khóa quỳ ngồi ở trên hai chân hắn, vừa vặn
cách vài lớp quần áo đụng vào chỗ kín của cô.