CỐ CHẤP - Trang 81

‘’Không phải, nhưng từ năm mười bảy tuổi cháu đã tự lập tại thành phố

N, có thể nói Thành phố N chính là quê hương thứ hai của cháu’’. Đỗ Mộ
Ngôn cười nói.

Tần Quốc Đống có chút kinh ngạc, ‘’Nhỏ như vậy cháu đã một thân một

mình tự lập? không ngờ người nhà cháu lại có thể yên tâm để cháu như
vậy.’’

Sắc mặt Đỗ Mộ Ngôn cứng đờ, lập tức lại cười nói như cũ, ‘’ Từ nhỏ bố

mẹ cháu đã không còn, trong nhà....cũng không có ai lo lắng cho cháu’’.

‘’Ba, ba tra hộ khẩu nhà người ta sao’’ Tần Tuyên Tuyên sẵng giọng. Cô

có thể cảm giác được, Đỗ Mộ Ngôn không muốn bàn luận đến người nhà
anh ta.

Tần Quốc Đống cũng biết mình lỡ miệng, vội hỏi, ‘’ Tiểu Đỗ, cháu đừng

để ý, bác uống rượu nên dễ nói lung tung’’.

Đường Vi cũng giúp Đỗ Mộ Ngôn gắp rau, ‘’Đến đây, đến đây, Tiểu Đỗ

mau dùng bữa’’.

Đỗ Mộ Ngôn có chút giật mình, cúi đầu nhìn đồ ăn trong bát đã chất

đống thành núi nhỏ, vài giây sau mới ngẩng đầu nhìn về phía hai người,
cười nói: ’’ Không sao ạ, từ lúc hơn mười tuổi, cháu ngay cả diện mạo cha
mẹ đều quên, nhắc tới bọn họ cũng sẽ không khổ sở’’.

Dung mạo cha mẹ sớm đã trở nên mơ hồ, đối với hai người trước mặt có

thái độ lo lắng, làm cho hắn gần như muốn khóc. Trong trí nhớ, Tần Quốc
Đống cùng Đồng Vi đều dùng một loại ánh mắt hận không thể giết hắn,
chưa bao giờ giống như bây giờ hòa ái dễ gần, tựa như nhìn một vãn bối
xuất sắc, yêu thương cùng kỳ vọng.

Trải qua một kiếp, hắn nhận ra hắn thật sự sai rồi, gián tiếp hại chết

những người làm cha làm mẹ tốt như vậy, Tuyên Tuyên làm sao có thể chấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.