CÔ CHỦ NHỎ CỦA CỬA HÀNG THÚ CƯNG - Trang 318

em, thật sự, thật sự rất thích."

Từ lần đầu tiên gặp cô vào 8 năm trước đã thích, đến tận bây giờ tình

cảm này ngày càng sâu nặng, sâu đến mức anh không thể nào giữ nó trong

lòng nữa.

Anh muốn nói cho cô biết anh thích cô từ khi nào, muốn nói lúc anh

thầm thích cô thì trong lòng đã chua xót xen lẫn ngọt ngào biết bao nhiêu,

muốn nói cho cô biết khoảng thời gian anh nghĩ cô thích người đàn ông

khác thì khổ sở đến mức nào... Nhưng mà anh phát hiện bản thân không thể

nói ra được, hơn nữa anh cũng không muốn dùng những điều này khiến cô

cảm động. Anh hi vọng cô sẽ đáp lại mình bởi vì đơn thuần là cô thích anh,

chứ không phải là cảm kích hay đồng tình với 8 năm anh thầm thích cô kia,

anh không muốn sự thương hại mà cần sự đáp lại thật lòng từ cô.

Sơ Ngữ đợi một lúc lâu nhưng phát hiện đối phương không nói tiếp,

kinh ngạc hỏi, "Không còn gì nữa à? Chỉ thế thôi?"

Giản Diệc Thừa sững sờ, "Gì cơ?"

"Nói thích em là xong rồi à? Không hỏi em có muốn làm bạn gái anh

không? Vậy anh muốn em trả lời như nào, chẳng lẽ nói ừ, em biết rồi?" Sơ

Ngữ rất tức giận, muốn để khúc gỗ ngàn năm thông suốt khó đến vậy sao?

Ánh mắt Giản Diệc Thừa sáng lên, trong lòng hơi khó tin, nhưng khóe

miệng vẫn không nhịn được cong lên, đứng thẳng người, lớn tiếng nói với

cô, "Sơ Ngữ, anh thích em, em hãy làm bạn gái anh đi!"

Lúc này trên đường không có nhiều người, sao anh lại lớn tiếng như

vậy, mọi người nhìn hết sang đây rồi kìa?

Sơ Ngữ không nói được cũng không nói không được, khóe miệng khẽ

cong lên, nhẹ nhàng nói, "Đi thôi." Sau đó mở cửa xe ngồi vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.