CỐ ĐÔ - Trang 104

- Em hiểu mà, xin tiểu thư thứ lỗi, - cô gái thì thầm rồi đau xót nấc lên. -

Từ bé em cứ hy vọng sẽ gặp được chị gái. Vậy mà lầm...

-...

Cô gái gật đầu, và những giọt lệ trào ra má cô. Lấy khăn tay lau mặt, cô

hỏi:

- Tiểu thư ạ, vậy tiểu thư sinh ra ở đâu?

- Gần đây thôi, trong khu các nhà buôn lớn.

- Em hiểu. Thế còn lúc khấn tiểu thư kêu cầu điều gì vậy?

- Cầu cho cha mẹ được sung sướng, mạnh khỏe.

-...

- Còn cha chị thì sao? - Chieko hỏi.

- Cách đây nhiều năm rồi ông đã ngã cây trong Bắc Sơn lúc đang chặt

cành và bị thương đến chết. Về sau, ở làng người ta kể cho em hay chứ lúc
ấy em còn bé lắm, có hiểu gì đâu.

Chieko có cảm giác trái tim nàng bị bóp nghẹt: phải chăng, linh hồn

người cha đã khuất vẫn vẫy gọi ta, thế nên ta thích đến ngôi làng ấy ngắm
thông liễu. Cô gái này nói, chị em cô sinh đôi. Nên phải chăng, cha đã tự
dằn vặt về chuyện vứt bỏ đứa con gái đứt ruột đẻ ra, Ở đấy, trên ngọn cây,
lúc suy ngẫm về hành vi đã qua, sơ sảy một bước mà ngã. Sự thể có lẽ vậy.
Trán Chieko toát mồ hôi lạnh. Cả tiếng ồn ào đám đông đầy chật Đại lộ thứ
tư, cả những tiếng nhạc ngày hội như đã lùi xa đâu đó. Mắt tối sầm, dường
như chỉ chút nữa là nàng ngất.

Cô gái chạm vào vai Chieko rồi lấy khăn mình lau mồ hôi trán cho nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.