CỐ ĐÔ - Trang 161

-...

- Shinichi không giỏi tiếng Anh, vả lại chú ấy ngại ngùng. Vậy là tôi

đành phải... Thật ra, ở đây đâu cần phiên dịch: các viên quản lý đều nói
được tiếng Anh. Các bà này là người Mỹ. Họ trú tạm ở ô-ten Miyako, mà
ghé lại đây là để mua máy thu thanh xách tay.

- Ra thế ạ.

- Ô-ten ngay cạnh, bởi thế họ mới quyết định vào cửa hàng Tatsumura.

- Chả phải để xem bộ sưu tập vải ở đây đâu, mà sáp ngay vào những cái

máy thu thanh, - Riuxuke bật cười khe khẽ. - Mặc dù có khác gì...

- Hôm nay là lần đầu tiên tôi mới biết ở đây người ta biết cả máy thu

thanh đấy.

- Máy thu thanh hay vải lụa thì cũng thế cả thôi. Điều quan trọng đối với

ông Tatsumura là họ trả bằng đô la.

- Tôi hiểu.

- Chúng tôi đã vào khu vườn đấy, dưới ao đằng kia toàn cá chép màu sặc

sỡ. Tôi cuống lên, nghĩ: Họ hỏi cặn kẽ bây giờ thì tôi cũng không biết giảng
giải làm sao. Thậm chí tôi cũng không biết chẳng hạn như "cá chép sọc"
tiếng Anh nó thế nào. May mà họ chỉ ồ, à rồi nói: "Đẹp quá!" - Tiểu thư có
định xem cá chép không?

- Thế các bà đầm của tiên sinh thì sao?

- Không có tôi viên quản lý cũng xong thôi, với lại nói chung đã đến lúc

họ phải về ô-ten để uống trà. Các ông chồng sắp sửa nhập bọn và họ sẽ đi
Nam.

- Có điều tôi phải báo cho cha mẹ biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.