CỐ ĐÔ - Trang 218

- Thì hẳn phải xảy ra tình trạng hết sức rối rắm. - Naeko lùi lại một bước,

lệ trào ra trong mắt cô. - Ôi, chả ai biết số phận mình đã định ra sao, - cô thì
thầm.

Chieko lại gần cô gái và âu yếm đặt tay lên vai cô.

- Chị Naeko, ở lại với em nhé. Cha mẹ sẽ hết sức vui mừng... Có mình

em ở đây buồn lắm... Em hiểu, sống trong vùng núi giữa bốn bề thông liễu
thì khoáng đạt hơn...

Naeko loạng choạng rồi đứng không vững vàng nữa, cô khuỵu gối

xuống. Cô đau khổ lắc đầu, những giọt nước mắt lăn trên má cô và rơi
xuống đầu gối.

- Tiểu thư ạ, - cô thì thầm, - chúng ta đã quen với nếp sống khác nhau.

Em không thể nào ở đây, ở nhà chị được. Song em đã quyết định đến nhà
chị chỉ một lần, một lần duy nhất thôi. Dù chỉ để mọi người thấy em mặc
chiếc kimono chị đã tặng...Với lại, chính chị đã từng đến làng với em hai
lần...

-...

- Tiểu thư ạ, cha mẹ đã lén vứt bỏ chị lúc chị còn ẵm ngửa. Em không rõ

tại sao ông lại chọn đúng chị.

- Em đã quen chuyện đó lâu rồi và thậm chí cũng không nhớ là em từng

có ông bà nữa, - Chieko thật thà đáp.

- Ông bà đã phải chịu trừng phạt vì việc đó. Vậy mà em có cảm

giác...Chứ riêng em lúc ấy còn là đứa bé, không thể làm gì giúp chị được.
Nhưng dẫu sao cũng xin chị tha thứ cho em.

- Nhưng phải chăng chị, Naeko, lại có lỗi gì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.