CỐ ĐÔ - Trang 220

- Chẳng mấy chốc nó lại hết, mà có lẽ chuyển thành tuyết ướt hoặc thành

mưa nhỏ cũng nên.

- Ta cứ mở cánh cửa sổ ra mà trông, - Chieko đề nghị, - nhưng Naeko đã

ôm vai ngăn nàng lại:

- Không nên. Ta sẽ làm khí lạnh vào đầy nhà mất... Và ảo mộng sẽ tiêu

tan.

- Ẳo ảnh, ảo mộng. Chị hay nói đến điều đó quá, Naeko:

- Ẳo mộng ư?... - Naeko cười gằn. Khuôn mặt tuyệt đẹp ở cô đượm

buồn.

Chieko bắt tay vào trải giường.

- Hãy cho em ít nhất cũng một lần sửa soạn giường cho chị, - Naeko chợt

tỉnh.

Họ trải giường cạnh nhau, nhưng Chieko đã trườn mình trước vào chăn

Naeko.

- Ôi Naeko, người chị ấm làm sao.

- Có lẽ đấy là do em làm việc nhiều, hơn nữa em không sống ở thành

phố, mà trong cái làng nhỏ vùng núi...

Cô dịu dàng ôm lấy Chieko:

- Đêm hay trời trở rét đây, nhỡ ra chị bị cóng. - Dường như bản thân

Naeko tuyệt nhiên không thấy lạnh. - Bụi tuyết sẽ trút xuống, rồi ngừng, rồi
lại lần nữa... Đêm nay...

-...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.