CỐ ĐÔ - Trang 221

Có tiếng chân ngoài cầu thang. Ông Takichiro và bà Xighe đã lên phòng

kế bên. "Có lẽ, ông bà sẽ đắp chăn điện mà ngủ: người già hay bị rét", -
Chieko nghĩ.

- Chieko ạ, giờ thì giường này ấm lên rồi, em sang giường kia đây, -

Naeko nói thì thầm với nàng.

° ° °

Đến khuya, Xighe khẽ dịch ra, liếc nhìn căn phòng hai cô gái đang ngủ.

Sáng hôm sau, Naeko thức dậy rất sớm. Cô khe khẽ đánh thức Chieko và

nói:

- Tiểu thư ạ, đêm rồi là đêm hạnh phúc nhất trong đời em. Còn bây giờ

em đi đây, trong lúc chưa ai ở đây thấy em hết.

Naeko đã đoán đúng: hồi đêm có tuyết nhẹ rơi.

Hình như nó cũng lúc trút xuống, lúc ngừng. Và bây giờ thì lạnh lẽo ánh

lên trong ánh sáng ban mai.

Chieko rời giường đứng dậy.

- Naeko, chị chả mang gì đề phòng trời mưa cả. Chị đợi một chút nhé. -

Nàng lựa ra cái áo khoác nhung tốt nhất của mình, kèm thêm vào chiếc ô
gấp và đôi ghệt cao rồi trao cho Naeko.

- Quà tặng của em đấy. Chị lại đến nữa nhé?

Naeko lắc đầu.

Níu lấy cửa hàng rào, Chieko cứ mãi trông theo dáng hình cô gái đang xa

dần. Naeko không ngoảnh lại. Những bông tuyết rơi xuống tóc Chieko và
tức khắc tan ra. Thành phố vẫn còn ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.