CỐ ĐÔ - Trang 49

Quân Mỹ chiếm đóng từng xây lấy trong bách thảo các ngôi biệt thự và

đương nhiên, cấm người Nhật vào thăm thú, về sau người Mỹ rút đi và tất
cả đâu lại hoàn đấy.

Ông Xoxuke Otomo - chủ một xưởng dệt ở Nhixidgin - có một lối mòn

trồng long não ưa thích trong bách thảo. Cây không cao, hơn nữa lối mòn
lại ngắn, nhưng ông thích đi dạo ở đấy. Nhất là vào tiết xuân, lúc rặng long
não đâm chồi...

"Những cây long não ở đằng ấy sao rồi? - Thỉnh thoảng Xoxuke lại sực

nhớ trong lúc đang phải lắng tai theo dõi hoạt động của cỗ máy dệt. - Liệu
bọn chiếm đóng có chặt chúng không?"

Ông nôn nóng đợi cái lúc vườn bách thảo mở cửa trở lại.

Mỗi khi đến bách thảo, Xoxuke ưa bách bộ dọc bờ con sông Kamogaoa

thoai thoải dốc lên mé thượng nguồn, từ chỗ đó trông ra là quang cảnh Bắc
Sơn. Thường ông đi dạo lẻ loi một mình.

Toàn bộ cuộc đi dạo trong bách thảo và dọc sông mất khoảng một tiếng.

Hôm nay đây ông lại nhớ đến lối mòn trồng cây ưa thích mà đâm thèm.

- Ngài Takichiro Xada từ bên Xaga gọi điện đến đấy, - bà vợ cắt ngang

dòng hồi tưởng của ông.

- Takichiro? Bên Xaga à?... - ông bước lại gần bàn viết, nơi đặt máy điện

thoại.

Ông thợ dệt Xoxuke trẻ hơn nhà buôn quần áo Takichiro năm tuổi. Từ

xưa họ vẫn nuôi thiện cảm với nhau, thường khi cùng chơi bời trong một
"hội đàn đúm". Nhưng dạo gần đây không thường xuyên gặp nhau lắm.

- Otomo nghe đây, lâu lâu rồi ta chưa gặp nhau...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.