CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN - Trang 105

CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN

Thiên Hạ Bá Xướng Ngự Định Lục Nhâm

www.dtv-ebook.com

Chương 14: Xác Chết Cổ Trong Rừng Thẳm (3)

A Tùng gật đầu, khách sáo nói với tôi: "Ông chủ Hồ nghỉ ngơi đi, để

tôi cõng thay cho một lúc. Thằng cha này cao lớn, có vẻ nặng cân đấy, anh
đã cõng ông ta từ nãy đến giờ, hãy nghỉ một lát đi." Thấy thế, Răng Vàng
sán lại giả vờ tranh việc với anh ta, miệng thì liên tục nói để tôi để tôi,
nhưng chân thì lại đóng đinh trên mặt đất. Tôi bảo anh ta: "Từ đầu đến giờ,
ông anh A Tùng đã chạy đôn chạy đáo giúp chúng ta, sao anh lại không
biết xấu hổ cứ tiếp tục làm phiền người ta. Đỗ Nhị Cẩu sẽ do anh phụ trách
toàn bộ, mau cõng ông ta lên, đừng giả vờ giả vịt nữa."

Răng Vàng cười gượng gạo, mặt méo xẹo cõng Đỗ Nhị Cẩu lên. Bốn

người chúng tôi đi một mạch theo con đường mòn để xuống núi. Tôi vừa đi
vừa nghĩ đến những việc cần làm sau khi xuống núi. Mặc dù giờ đã có
chứng cớ, nhưng nếu muốn lật lại bản án, sợ rằng vẫn còn phải đợi thêm
một thời gian ngắn nữa. Shirley Dương và Tuyền béo đang trên đường tới
Vân Nam. Xem ra, đành phải tìm một ai đó đáng tin cậy để giao hóa đơn
mua bán ngọc nhờ giữ giùm. Người này, đầu tiên là phải có thể dễ dàng ra
vào các cơ quan có thẩm quyền, thứ hai là tiếng nói phải có trọng lượng,
nhưng quan trọng nhất là phải đáng tin cậy. Nếu đã dám ra mặt vu oan giá
họa, hiển nhiên Cây Sào đã sắp đặt trước hết mọi việc. Tôi suy đi tính lại,
cảm thấy tốt nhất là phải nhờ thư ký Tôn đích thân ra mặt mới được. Tôi
quyết định sau khi xuống núi sẽ đi thẳng tới Thảo Đường, sắp xếp cho
Răng Vàng và Đỗ Nhị Cẩu trước, sau đó lại nhờ A Tùng cất công đi một
chuyến mời thư ký Tôn đến nhà. Sau khi đã có quyết định, tôi sải bước
nhanh chân hơn, quay sang giục những người khác đi nhanh hơn nữa. Răng
Vàng đúng là chỉ biết mồm miệng đỡ chân tay, cõng Đỗ Nhị Cẩu tụt xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.