CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 11

lẫn thông thường, phi lý, vô nghĩa. Giống như một lỗi in. Trước khi hạ cánh
ở Berlin Hegel, anh đã kiểm tra giờ tàu trên Internet và không để ý là tàu từ
Berlin Lichtenberg đi Warszawa chỉ chạy vào các ngày làm việc. Mà thứ
bẩy thì vừa kết thúc trước đây một lúc. Thậm chí anh có quyền không để ý
đến điều đó. Khi ấy là buổi sáng và trước mắt anh là hơn chục giờ bay từ
Seattle, một chuyến bay khép lại một tuần làm việc không kịp thở.
Sinh nhật vào nửa đêm tại ga Berlin Lichtenberg. Một cái gì đó thật khó tin.
Phải chăng anh có mặt ở đây vì một sứ mệnh nào đấy?! Chỗ này có thể là
địa điểm cho một cảnh phim, nhất thiết phải là đen trắng, về sự vô nghĩa,
ảm đạm và nỗi đau của cuộc đời. Anh dám chắc rằng trong khoảnh khắc
như thế này, Wojaczek có thể viết nên bài thơ thê lương nhất của mình.
Sinh nhật. Anh đã ra đời như thế nào nhỉ? Việc ấy đã xảy ra như thế nào?
Mẹ anh đã đau ra sao? Mẹ đã nghĩ gì trong cơn đau ấy? Chưa bao giờ anh
hỏi mẹ về điều này. Mà tại sao anh lại chưa hề hỏi? Chỉ đơn giản: "Mẹ ơi,
lúc sinh con, chắc mẹ đau lắm phải không?"
Giờ đây anh muốn biết điều đó, thế mà khi mẹ còn sống anh lại không nghĩ
đến.
Bây giờ thì mẹ không còn nữa. Và những người khác cũng không. Tất cả
những người quan trọng nhất, những người mà anh yêu thương, đều đã
chết. Bố mẹ, Natalia... Anh không còn ai. Không còn ai quan trọng. Anh
chỉ có những dự án, hội thảo, những thời hạn, tiền và đôi khi sự ghi nhận.
Nói chung, ai là người nhớ rằng hôm nay là sinh nhật của anh? Điều này có
ý nghĩa với ai? Ai quan tâm tới chuyện này? Liệu có ai đó nghĩ tới anh
trong ngày hôm nay? Và khi đó nước mắt cứ trào ra, những giọt nước mắt
mà anh không kịp ngăn lại.
Anh bỗng thấy bị huých một cái.
- Ông bạn, uống với tôi một ngụm bia chứ? Ngụm cuối cùng. Uống chứ? -
Anh nghe thấy một giọng khàn khàn.
Anh ngẩng đầu. Cặp mắt đỏ ngầu, hốt hoảng trên cái trán to của một khuôn
mặt gầy guộc, lởm chởm râu và đầy vết thương nhìn anh cầu khẩn. Bàn tay
run rẩy của người đàn ông ngồi bên chìa ra lon bia. Người đàn ông để ý
thấy những giọt nước mắt của anh, bèn ngồi dịch ra và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.