CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 270

Độ hơn chục phút sau, khi ở quầy lễ tân không còn ai, cô mới cầm cái túi
đựng giấy tờ của mình, đứng dậy khỏi cái sôpha dễ chịu và đi về phía
người trực lễ tân trẻ.

- Tôi có đăng ký một phòng đơn phía trên vườn - cô bắt đầu nói bằng tiếng
Anh.

Người trực lễ tân ngẩng đầu khỏi cuốn sổ khai báo.
- Vâng, tôi có biết. Chính tôi đã dành phòng này cho chị theo yêu cầu của
một ai đó ở Warszawa - anh ta cười và nói bằng tiếng Ba Lan, không có
một tí trọng âm nào.

Ngạc nhiên, cô nhìn anh ta kỹ hơn. Anh ta có cặp mắt nâu, to, tóc sẫm được
túm lại bằng dây chun. Ở phía sau. Anh ta còn có bàn tay đẹp khác thường,
dài, mà mảnh mai và được chăm chút cẩn thận. Cô hay chú ý đến bàn tay
đàn ông. Ở đàn ông, cái đầu tiên cô chú ý là bàn tay, sau đó đến giầy của
họ, còn sau đấy mới là toàn bộ những cái còn lại. Cô để ý đến bàn tay ấy
khi anh ta ghi lại các thông tin từ hộ chiếu của cô.

Viết xong, anh ta quay người lại cái tủ treo chìa khóa phía sau lưng và lấy
từ hốc với số phòng của cô chìa khóa và chiếc bì thư màu ôliu-lá cây. Anh
ta đưa cho cô và nói:

- Đã có email gửi cho chị.
Cô đỏ mặt, cố giấu niềm vui và sự hưng phấn.

- Nếu chị có gì muốn gửi qua Internet, thì cứ để nội dung ở lễ tân. Bạn gái
tôi hoặc là tôi sẽ sẵn sàng gửi cho chị. Đây là dịch vụ miễn phí. Địa chỉ e-
mail
của chúng tôi chị sẽ tìm thấy trong tờ rơi hướng dẫn ở trên phòng.
Và cứ như là đoán được ý nghĩ của cô, anh ta đứng dậy, đi ra chỗ sơ đồ
Paris treo trên tường cạnh bảng thông báo, đeo kính, quay vào tấm bản đồ
nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.