CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 268

hoa họ làm. Nhưng sau đó bà vợ tôi bắt đầu làm khó cho tôi vì thứ bẩy, chủ
nhật, thậm chí cả vào ngày Lễ Tạ ơn tôi cũng phải đi mua và cắm những
bông hồng theo lời nguyền ấy. Ngay từ đầu bà vợ tôi đã bảo là chắc có một
phụ nữ nào đứng đằng sau chuyện này. Kể từ khi tôi kể cho bà ấy nghe về
những bông hồng này và về ngôi mộ này, thì bà ấy bao giờ cũng đến đây.
Trước đây thỉnh thoảng vào ngày lễ, khi bà ấy đưa xe đến đón tôi ở nghĩa
trang, thì cũng chỉ đến nhà nguyện, còn bây giờ thì lần nào cũng đến tận
ngôi mộ này để xem. Thưa ông, tôi hết sức ngạc nhiên vì tất cả những
chuyện này - ông ta hạ giọng và nhìn quanh như thể để chắc chắn là không
có ai nghe thấy - vì đây là, thưa ông, một người nghiện. Một người nghiện
bình thường. Tôi biết được từ thằng cháu. Nó làm ở phòng tự sát của FBI.
Khi người ta tìm thấy anh ta trong dịp Mardi Gras – ông biết không, là cái
tuần điên rồ ở chỗ chúng tôi trước ngày thứ ba béo, khi cả thế giới đổ về
New Orleans - một cái sọt rác, thì cả người anh ta bị đâm thủng lỗ chỗ bằng
dao găm như thể một miếng phó mát Thuỵ Sĩ và bị mất bàn tay phải, nhưng
chưa hết đâu, anh ta còn bị ai đó, chắc là vô tình, dùng con dao găm ấy mổ
bụng anh ta lấy ra những bao cao su chứa đầy cocain. Chắc anh ta đã nuốt
chúng trước khi chết. Phải có đến cả ký lô trong dạ dày của anh ta. Anh
ta… chết trong một cơn phê khủng khiếp. Thằng cháu tôi bảo là trong thời
gian điều tra, họ phải nghe một phụ nữ nào đó. Hình như là một công tố
viên quan trọng nào đó ở Luiziana. Nó khẳng định là chính bà ta yêu cầu
văn phòng luật về tất cả những chuyện này. Chỉ một lần, một lần duy nhất
tôi nhìn thấy một phụ nữ ở đây. Tôi quan sát bà ta rất kỹ, vì bà ta ứng xử rất
lạ. Bà ta đứng ngoài đường và không đi đến chỗ ngôi mộ. Nhìn tấm bia mộ
của Alvarez. Bà ta đứng cả tiếng và nhìn ngôi mộ. Nhưng chỉ có một lần
duy nhất ấy. Khoảng chừng một năm sau khi tôi thay họ tên cho anh ta.
Còn ông, xin lỗi, ông là như thế nào với anh ta, nếu như có thể hỏi?
Lúc ấy ông ta nghiêng người, quỳ xuống, chạm tay lên môi mình rồi thả
bàn tay xuống mộ Jim. Anh đứng, nhìn vào mắt người thợ đào huyệt và trả
lời:
- Tôi à? Chẳng là ai đặc biệt. Chúng tôi cùng hít với nhau. Vậy thôi.
Anh quay người và đi ra cổng nghĩa trang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.