CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 389

JannuszLeon Wisniewski

Cô đơn trên mạng

Chương Kết

Cô nhìn thấy mỗi hình hài bé xíu như được bôi một lớp hắc ín đỏ - xanh
đen với cái đầu to không có tóc. Anh bác sĩ đặt đứa bé sơ sinh lên bầu ngực
trần của cô.
Hầu như cô không cảm thấy gì khi họ khâu cho cô. Cô ép thằng bé vào
người mình. Và khóc. Đã lâu lắm rồi cô không khóc như vậy. Chị hộ lý lau
mồ hôi trên trán cho cô.
- Chị đừng khóc. Thế là mọi chuyện xong rồi. Chị có một cậu con trai
mạnh khỏe. Cháu có cái đầu rất to, nó làm chị bị rách một tí, nhưng bù lại
cháu sẽ rất thông minh!
Anh bác sĩ trẻ vẫn đang khâu cho chị, nói:
- Chị ghi đi này. Giờ sinh bốn giờ không tám phút sáng. Sau khi khâu xong,
chị cho chị ấy loại nào mạnh một chút để chị ấy ngủ và chuyển sang phòng
số mười bốn. Ngày mai, chiều muộn mới cho bú.
Nghe thấy tiếng nói, cô tỉnh giấc. Thoạt tiên, cô không biết mình đang ở
đâu. Cô nhấc đầu. Bố mẹ và chồng cô đang ngồi cạnh giường. Cô thấy đau
khủng khiếp vùng đáy chậu. Mọi người cười với cô. Cô ngồi dậy, sửa lại
tóc.
- Cháu đâu rồi? - cô hỏi.
- Rồi người ta sẽ mang đến đây để con cho cháu bú - mẹ cô trả lời.
Chồng cô đứng dậy và đưa cho cô bó hoa cẩm chướng đỏ. Anh hôn vào má
cô.
- Marcin nặng bốn cân rưỡi. Hồi mới đẻ anh cũng to thế đấy.
Cô ưỡn thẳng người. Cái áo bệnh viện bật cúc, để lộ ra bộ ngực đồ sộ sẵn
sàng cho trẻ bú.
- Con sẽ có tên là Jakub - cô nói khẽ.
Chồng cô nhìn bố mẹ vợ, như thể muốn tìm chỗ dựa.
- Mình đã nói với nhau về chuyện này và anh tưởng là mình đã thống nhất
đặt tên con là Marcin cơ mà.
- Đúng, mình đã nói về vấn đề này, nhưng mình chưa thống nhất gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.