CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 388

Nếu không quá muộn và nếu kinh không quá sợ tối thì bây giờ mình sẽ đến
cho cái cây của mình - cô nghĩ, vừa khẽ chạm vào cái đĩa mềm trong ví
xách tay.
Sáng ra cô sẽ gọi điện như đã hứa. Cô sẽ nói rằng Jakub đã tha thứ. Như
vậy sẽ tốt hơn cả. Vả lại thực tế cũng đúng như vậy. Thực tế đó là một khái
niệm rất chung chung.

ANH: Anh còn bay về Ba Lan hai lần nữa.
Zaduszki. Trời lạnh ghê gớm và mưa. Anh ra mộ Natalia rất muộn. Gần
như đã về đêm. Anh không muốn gặp bất cứ ai. Anh muốn kể với cô mọi
chuyện. Tối nào anh cũng ra mộ cô. Có một số bát nến suốt ba ngày không
tắt.
Anh ra mộ bố mẹ cùng với gia đình người anh trai. Sau đó họ ngồi nhà
uống trà với rum do anh mang về và nhớ lại. Những bức thư của mẹ. Hàng
ngày. Trong suốt năm năm...
Sau đó anh trở lại Munich và mấy hôm sau anh bay đi Princeton. Anh đã
xong dự án với Warszawa.
Lần thứ hai anh về là vào Noel. Lễ Giáng sinh Ba Lan ở nhà anh trai. Tuyệt
đẹp. Tuyết rơi. Họ đi dự đại lễ đêm Giáng sinh. Anh cầu cho nỗi buồn này
qua đi. Và nỗi sợ hãi này. Anh sợ.
Anh viết cho cô. Chẳng có gì thay đổi. Ngày nào anh cũng viết. E-mail như
là buổi cầu kinh tối.
Anh chú ý giữ gìn sức khỏe nhé, Jakub.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.