còn học thơ ở tuổi này? - cô buồn cười nghĩ). Anh kể đã đọc những cuốn
sách nào và anh nghĩ như thế nào về chúng, về cả những cuốn mà anh sẽ
không bao giờ động tới nữa. Anh trình bày kết cấu hoá học của một số hợp
chất và kể một cách rất hấp dẫn rằng anh cảm thấy như thế nào khi thiếu
chúng và như thế nào khi có chúng quá nhiều. Cô ngạc nhiên khi đọc đoạn
anh viết dopamine có thể làm gì với con người và cần phải chú ý tới những
gì để có thể tự mình xoay xở được khi thiếu hoặc thừa testosterol.
Anh đưa lên những bức ảnh đẹp không thể tưởng được từ New Orleans và
thuyết phục tất cả mọi người rằng đây là một trong những nơi quan trọng
nhất trên Trái Đất này. Ngoài New Orleans anh còn kể ra Dublin, Boston,
Wroclaw, Princeton, đảo Wight (cô mù tịt không biết cái hòn đảo này có
thể nằm ở đâu), San Diego, Kuala Lumpur và Krakow - giống như những
ga trên cùng một tuyến tàu chạy điện nội tỉnh. Thế giới của anh không có
biên giới. Anh nói về khoa học, về vũ trụ, về trí thông minh và não. Não là
niềm đam mê của anh.
Khi quyết định xem kỹ hơn trang này, cô đi đến kết luận rằng có lẽ anh là
một người nhút nhát. Thực ra mà nói thì anh không biết cách viết thẳng về
bản thân mình. Anh lấy thơ, lấy các chân dung và khoa học để kể về những
gì mình nghĩ, cảm nhận, ngạc nhiên hay thậm chí khao khát.
Cô không biết thêm được bất cứ điều gì có thể làm cô bất an từ trang này.
Bởi cô không biết thêm bất cứ điều gì về bất cứ một người phụ nữ nào - bỏ
qua người phụ nữ trong thơ của Rilky - hiện tại có hoặc có thể có ý nghĩa
đối với anh. Đây quả là thông tin giá trị và khiến cô xúc động!
Nếu phải nhận định về anh thông qua trang Internet cá nhân này chỉ trong
một từ, thì cô sẽ dùng chỉ một từ: nhạy cảm. Từ thứ hai, đến ngay sau nhạy
cảm, đó là "buồn". Trang này của anh đầy ắp nỗi buồn. Buồn và nhớ. Cô
không biết nhớ gì, nhưng cô nhìn thấy nó ở mọi nơi: anh nhớ một cái gì đó
và nhớ ai đó.
Ngoài ra trang này còn là sự tôn vinh trí thông minh. Cô đã rất suy tư khi
đọc câu cuối cùng: hãy thông minh hơn những người khác và đừng để họ
biết điều đó... Đúng lúc này thì cô thư ký xuất hiện. Cô ta không giấu nổi
sự ngạc nhiên khi thấy cô ngồi trước máy tính. Một việc chưa từng xảy ra