CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 110

- Phải thế... cho đúng luật. Giá tối hôm đó cứ để tôi tiếp tục thì tôi đã

cho nó om xương rồi.

Nhớ đến chuyện đó, Coóc-lít bật cười:

- Vì lý do gì mà anh lại đánh nó hôm đó, Đen?

- Theo đúng luật, tôi nhắc lại, nói xong gã trở lại thái độ câm như hến.

Mặc dầu vẫn ấp ủ ý đồ phải phạt tên Xanh Vanh-xăng một trận nhưng

Đen Bixôp không vì thế mà sao nhãng công việc của mình cho nên khi đi
đến chỗ hợp lưu của hai con sông Endôrađô và Bônanda, gã yêu cầu dừng
lại.

- Coóc-lít, anh có biết sự thính mũi là thế nào không? Này, tôi bao giờ

cũng rất thính... Anh có thừa nhận từ trước đến nay tôi chưa đòi hỏi ở anh
cái gì bao giờ không? Nhưng lần này tôi muốn chúng ta cắm lều ở đây cho
đến mai. Cái trang trại của tôi của Call phoócni, tôi như đã nắm chắc trong
tay rồi! Tôi còn ngửi thấy cả mùi cam đang chín nữa.

- Được thôi! Coóc-lít tán thành. Tôi sẽ còn làm hơn thế nữa: tôi sẽ đi

Đao-sơn và anh sẽ ở lại đây cho tới khi nào anh khám phá ra mạch vàng của
anh.

Coóc-lít, nghe tôi đã, tôi đã nói với anh rằng tôi rất thính mũi và tôi

muốn anh cũng tận dụng được khả năng đó của tôi. Anh đã học được biết
bao nhiêu điều trong sách vở, anh rất giỏi về phân tích đất, mọi cái đó đều
tuyệt cả, nhưng về mặt quan sát chất đất bằng mắt thường thì người giúp
việc cho anh đây lại có thể Chỉ bảo cho anh được. Tôi có lý thuyết riêng của
tôi...

Coóc-lít giơ hai tay lên trời, tỏ vẻ không chịu đựng nổi, cử chỉ đó làm

cho anh chàng thợ mỏ nổi khùng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.