CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 153

- Thôi, em...Giêch cãi.

- Nào, cạn cốc! Coóc-nen lên tiếng.

Ai nấy cạn cốc rồi đặt mạnh cốc lên bàn nghe đến choang.

Văng-sơ Coóc-lít tâm trạng vui vẻ, phấn chấn, nhưng thật trớ trêu anh

lại nghĩ đến câu nói cửa miệng của Phrôna, lúc này đây anh đang học trong
đời sống và tích lũy dược nhiều khái niệm mới mẻ về mối quan hệ giữa
người và người. Bỗng chốc anh nhớ đến lễ đính hôn của Phrôna với Xanh
Vanh-xăng nên anh đã đề nghị Trinh nữ hát. Trinh nữ có vẻ vui thích vì
được anh mời nhưng cô còn hơi rụt rè, Chỉ đến khi Bi-xôp ngâm liến láu hai
chục câu thơ Đám mây trôi thì cô mới quyết định hát bằng một giọng hơi
yếu, cô hát một cách tình tứ bài Giành lại vàng cho em. Bài tình ca ấy làm
cho Coóc-nen xúc động, nước mắt rưng rưng, khi đó trong lòng anh ta như
trỗi dậy những ước vọng tinh thần.

Mọi người hoan nghênh nhiệt liệt giọng hát của Trinh nữ, Đen Bi-xôp

nâng cốc chúc sức khỏe cô và tặng cô danh hiệu Giọng ca thánh thót như
tiếng chuông của nhà thờ Đức Mẹ. Thế là một lần nữa mọi người lại cạn
cốc một hơi.

o O o

Sau khi Coóc-nen đến được 2 tiếng đồng hồ thì Phrôna đến, cô gõ cửa

dồn dập, và khẩn thiết. Coóc-lít vội chạy ra mở cửa.

Vừa trông thấy anh, Phrôna reo lên vui mừng:

- ơ kìa! Anh Văng-sơ Coóc-lít! Em không biết là anh ở đây!

Anh bắt tay Phrôna và cố che chắn cái cửa. Đằng sau anh, Trinh nữ đang

cười khanh khách và Coóc-nen thì đang hát ông ông để đòi uống nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.