CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 154

- Em làm sao thế? Coóc-lít hỏi.

- Anh có thể mời em vào nhà chứ. Phrôna nói, giọng hơi trách móc. Em

bị trượt chân trên lớp băng nên chân tê cóng.

Những tiếng la thét của Trinh nữ lẫn với giọng the thé và oang oang của

Tuyết và Đen Bi-xôp từ phòng trong vọng ra. Đen Bi-xôp đang kịch liệt
phản đối cái gì đó. Văng-sơ Coóc-lít thấy mặt mình nóng bừng.

- Phrôna, em không vào được đâu. Em không nghe thấy gì sao?

- Em phải vào. Hai chân em đang tê cóng đây, em vừa nói với anh rồi.

Văng-sơ đành phải miễn cưỡng để cho Phrôna bước vào rồi đóng cửa

lại. Bên ngoài tối nên Phrôna phải dừng ở ngưỡng cửa giây lát cho quen với
ánh sáng trong nhà rồi cô liếc nhìn nhanh quang cảnh trước mắt.

Khói bốc lên nghi ngút từ soong rượu đun trên bếp, căn phòng kín mít

lại nồng nặc mùi khói thuốc và rượu làm cho ai ở ngoài mới vào phải muốn
lộn mửa. Còn Coóc-nen thì đang chạy quanh bàn đuổi bắt Trinh nữ, cô ta
cầm một cái thìa dài xúc mù-tạc để tự vệ, mỗi khi Coóc-nen xán đến, cô bôi
nghuệch ngoạc lên mặt lên mũi anh ta. Tuyết Chỉ ngồi nhìn cảnh vui vẻ đó,
còn Bi-xôp thì tay cầm cốc rượu thỉnh thoảng lại phá lên cười trước những
trò đùa của Trinh nữ. Mặt ai cũng đỏ như gấc.

Văng-sơ hụt chân phải bám vào cửa. cảnh tượng đó hình như khôi hài

quá đến mức anh rất muốn bật cười nhưng cuối cùng lại biến thành một cơn
ho rũ rượi. Phrôna chợt nhớ đến đôi chân tê cóng của mình nên bước vào.

- Chào anh Đen! Cô nói to.

Nghe tiếng gọi quen thuộc, nét vui vẻ trên gương mặt anh chàng thự mỏ

biến mất, anh ta bất đắc dĩ phải quay lại nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.