CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 157

Cô hát cho chúng tôi nghe một bài gì đó đi, tôi tin chắc rằng cô có giọng

hát hay. Phrôna yêu cầu Trinh nữ hát.

- Cô gái ấy đã làm cho bài tình ca hay hẳn lên bằng một chất giọng rất

cảm động. Sự lạnh lẽo xa lạ đã hết, không khí vui vẻ trở lại. Phrôna không
thèm đụng môi đến cốc rượu mọi người mời và cô đã phải góp phần mình
bằng cách hát bài Anni -Lôri.

Cô quan sát những người khách và nhận thấy rõ tác dụng của rượu đối

với Coóc-nen và Trinh nữ. những chuyện thâm nhập thực tế nho nhỏ như
thế này không hề làm cho cô thấy khó chịu. Không những thế còn hơi bực
mình vì thấy cung cách vọng về của Coóc-lít đối với khách.

Còn bản thân Coóc-lit thì lại nghĩ: "Mỗi phụ nữ có vị trí của mình" và

anh cố tưởng tượng ra phản ứng của những cô gái mà anh đã gặp ở nơi tiếp
khách của bà mẹ anh xưa kia sẽ ra sao trước cái cảnh trong quán rượu này.
Tuy nhiên mới chỉ hôm qua thôi, nếu nhìn thấy Tuyết xoa chân cho Phrôna
thì chắc hẳn anh đã tức giận nhưng lúc này anh lại hài lòng nhận thấy
Phrôna chẳng biểu lộ thái độ gì cả, phải chăng đó là do ảnh hưởng của hơi
men? - Anh còn cảm thấy có thiện cảm với Tuyết và phát hiện ra một vẻ
đẹp mới trên gương mặt chị ta.

Phrôna xỏ chân vào đôi giày khô ráo rồi đứng dậy. Cô phải kiên nhẫn

chờ cho Coóc-nen vừa nói vừa nấc, tay nâng cốc rượu chúc mừng cuối
cùng:

- Xin...hự...chúc...hự...sức khỏe...hự người đã...hự... xây dựng...hự...!

- Cái xứ sở nổi tiếng này! Trinh nữ nói tiếp.

- Phải, cô em thân mến! Xin chúc sức khỏe...hự..người đã xây dựng nên

đất nước giàu có này...hự...ngài Gia-côp Oen-sơ!

- Và sức khỏe của con gái ngài nữa! Tuyết nói to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.