CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 17

Một gã anh-điêng khác tiến lại, sôi nổi nói gì đó với nhóm bạn vận

chuyển. Những người này reo lên vui mừng, khi người chủ cân da trắng
chưa hiểu ra chuyện gì thì họ đã tháo những giây buộc hàng và biến hết.
Vừa đi họ vừa rao to cho mọi người biết rằng giá vận chuyển hàng qua hồ
Lin-đư-man bây giờ là 5 ngàn.

Bỗng nhiên đám người tụ tập trước cửa hàng trở nên xôn xao. Những

tiếng thì thầm nổi lên, mọi con mắt đều đổ về phía ba người đàn ông từ phía
con đường mòn đi tới. Bộ ba kia ăn mặc rất luộm thuộm, gần như rách rưới,
trông giống như những kẻ có bộ dạng đáng đề phòng. Giá như ở xã hội văn
minh thì cảnh sát đã bắt giữ họ ngay vì tội lang thang du đãng.

- Lu-i người Pháp đấy. Gã trẻ tuổi lẩm bẩm.

Cái tên đó được nhắc lại từ miệng người này sang người khác.

- Lão ta có đến ba khu đất nhượng ở En-đô-ra-đô. Trị giá ít ra cũng là 10

triệu đô-la. Người đứng cạnh Phrôna nói nhỏ với cô.

Lu-i người Pháp là người đang rảo bước hơn 2 người kia một chút, trông

chẳng có vẻ gì là một con người giàu có. Ông ta cuốn sơ sài trên đầu một
chiếc khăn lụa cũ màu đỏ. Mặc dầu tài sản có đến 10 triệu đô-la thế mà ông
ta vẫn tự mang vác bó hành trang của mình trên đôi vai chắc nịch.

- Lão râu quai nón kia tên là Bin nước cuốn, một ông vua nữa ở Klông-

đai.

- Sao anh biết? Phrôna ngờ vực hỏi lại.

- Khỉ thật! Mới cách đây sáu tuần tôi còn nhìn thấy hình anh ta trên các

báo mà. Xem này! (người đó giở tờ báo ra). Nói thật là anh ta khá giống
hình này. Tôi đã nhìn kỹ đến mức có thể nhận ra anh ta lẫn trong ngàn
người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.