CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 173

giũ trên một cái chậu gỗ đầy ắp, quá nặng đối với một phụ nữ không được
khoẻ mạnh lắm. Xanh Vanh-xăng thấy Ben-la vất vả mãi mà không nhấc
nổi chiếc chậu gỗ to tướng bèn chạy lại để giúp một tay.

Thế rồi mỗi người, cầm một bên, khiêng chậu ra phía bãi đất hơi dốc đố

đổ nước cho xa nhà. Xanh Vanh-xăng bị trượt chân trên lớp tuyết đang tan
nên làm đổ lênh láng nước xà phòng lên mặt đất. Sau đó thì cả Ben-la cũng
trượt chân nốt và cả hai cùng phá ra cười. Trong khung cảnh mùa xuân tươi
sáng hôm ấy, họ cảm thấy yêu đời lạ lùng, và Ben-la lại trượt chân lần nữa,
chị chới với cố giữ thăng bằng nhưng rồi ngã phịch xuống đất. Gã nhà báo
lại bật cười vì chuyện đó và đưa cả hai tay ra để đỡ Ben-la đứng dậy. Bỗng
Boóc gầm lên giận dữ và lao về phía hai người. Y hất tay họ ra, làm cho
Xanh Vanh-xăng bật ra phía sau suýt ngã.

Và cái cảnh như hôm nọ lại diễn ra. Ben-la quỳ trên tuyết bên chân bạo

chúa dưới ánh mắt như roi quất của y.

- Còn định thế nào nữa? Y dằn giọng bảo Xanh Vanh-xăng. Anh ăn ngủ

ở nhà tôi còn chưa đủ sao? Tôi khuyên anh hãy để cho vợ tôi yên.

Rồi cuộc sống lại trôi đi như không có chuyện gì xảy ra. Xanh Vanh—

xăng không quan tâm đến Ben-la nữa, thậm chí hình như hắn cũng quên
hẳn sự tồn tại của người phụ nữ này. Nhưng hai gã người Thụy Điển khi
quay về nhà mình ở đầu bên kia của đảo thì đã không nhịn được cười khi kể
lại câu chuyện bình thường đó mà hậu qua rồi đây chắc sẽ nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.