CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 195

- Và cậu sẽ đi với mình, Tômy. Coóc-lít nói một cách cương quyết.

- Đùa đấy à? Còn có nhiều người khác cần đi trước mình.

- Cậu lầm. Ông Cu-béc-Tanh chẳng biết gì trong việc chèo chống con

thuyền Bi-du này. Xanh Vanh-xăng có lẽ cũng không thể vượt qua được bãi
đầm lầy. Còn ông Gia côp Oen-sơ thì với cánh tay thế kia cũng không thể đi
được. Vậy chỉ còn cậu và mình, phải không Tômy.

- Mình không muốn xen vào những chuyện không liên can gì đến mình

nhưng theo mình nghĩ, câu này sẽ đảm đương thừa sức công việc. Vừa nói,
anh chàng người Ê-Cốt vừa chỉ vào Đen Bi-xốp.

Tômy không có thiện cảm mấy với anh chàng thợ mỏ đơn điệu nhưng gã

biết đó là con người can đảm nên nhân cơ hội này gã tìm cách thoát thân
bằng cách đẩy Đen vào chỗ nguy hiểm. Đen bước ra giữa cả nhóm, trước
khi nói, anh nhìn thẳng vào mắt mọi người.

- Có ai trong quý vị dám coi tôi là thằng hèn nhát hay không? Anh thẳng

thắn nói, không úp mở. (Anh lại nhìn soi mói vào lòng người). Chuyện là
thế này. Việc sông nước thì bao giờ tôi cũng chán ngán. Nhưng không phải
vì thế mà tôi sợ. Tôi không biết bơi, thế mà tôi cũng đã làm lật thuyền
không biết bao nhiêu lần; lần nào tôi mó vào mái chèo là cũng ngã bổ
chửng xuống lòng thuyền, còn việc cầm lái...những người am hiểu thì cho
rằng phải giữ ở vị trí 30 độ trên la bàn, thế mà mỗi khi tôi giữ lại thì kim
bao giờ cũng Chỉ quá 30 độ. Nói tóm lại, dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ giữ
một chỗ trên con thuiyền Bi-du và tôi sẽ đi tới cùng trời cuối đất nếu cần
thiết, trừ phi nó quay về sớm.

Nam tước Cu-béc-tanh ôm choàng lấy Đen, thốt lên:

- Chí ít thì đây cũng là một con người can trường.

Tômy giận tái mặt, khi mọi người còn lặng thinh thì gã cất tiếng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.