CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 231

- Vậy thì, thưa ông La Phơ-lít, khi ông nói là tiếng súng đầu tiên, thì

không phải là " phát súng đầu tiên " bắn ra mà đúng hơn là tiếng súng đầu
tiên ông nghe thấy!

Anh ta gật đầu xác nhận, làm sáng tỏ được điểm này thấy cũng chưa

thắng thế được bao nhiêu cô bèn tìm cách khéo léo thăm dò nhân chứng về
một khía cạnh khác, cũng như vừa rồi, cô hiểu La Phơ-lít đã nắm được ý
định của cô.

- Ông vừa nói rằng khi đó trời rất tối, có phải không ông La Phơ-lit?

- Phải, trời tối đen như mực.

- Vậy ông làm thế nào để nhận ra được Giôn?

- Giôn khi chạy thở hồng hộc và bước rầm rập cho nên bao giờ tôi cũng

nhận ra bước chân của anh ta.

- Lúc đó có đủ sáng để ông nhận diện được anh ta không?

- Không

- Trong trường hợp đó, thưa ông La Phơ-lít. Cô hỏi một cách đắc thắng.

Xin ông giải thích cho biết làm thế nào ông thấy tay của ông Xanh Vanh-
xăng có dính máu?

Anh ta cười thoải mái, lộ hết hàm răng trắng bóng.

- Làm thế nào ư? Tôi ngửi thấy mùi máu ngay lập tức chứ sao! Tôi có

một khứu giác rất nhạy giúp tôi đánh hơi được ngay tức thì mùi khói bếp,
một hang thỏ hay một lối đi của hươu rừng.

Anh ta ngửa mặt, các nét trên gương mặt rãn ra, hai cánh mũi phập

phồng người ta cỏ cảm tưởng như anh ta đang dồn hết cả nội công vào một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.