CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 229

ta nói với một nụ cười của một người đàn ông đã từng trải. Tôi rất muốn
chạy đi cứu chị ta nhưng tôi đã vấp phải Giôn lúc đó đang thở hồng hộc như
bễ. Ngay lúc đó, một bóng đen chạy bộ về phía chúng tôi và làm cho cả tôi
và Giôn đều ngã, chúng tôi giữ y lại: đó là một người chưa kịp ăn mặc cho
tử tế, y giẫy dụa vùng vẫy rồi bắt đầu khóc nấc lên. Chúng tôi vẫn giữ chặt
lấy y....

- Người đó là ai?

La Phơ-lít quay mắt về phía Xanh Vang-xăng.

- Y không muốn quay vào trong nhà nhưng Giôn và tôi đã bắt buộc y

phải vào.

- Y đã nói gì?

- Tôi hỏi y cái gì đã xảy ra. Đáng lẽ phải trả lời tôi thì y lại khóc tấm tức.

- Anh có nhận thấy một vài dấu hiệu gì đặc biệt trên người y không?

Đôi lông mày của La phư-lít dướn lên như muốn hỏi lại.

Có cái gì lạ lùng đập vào mắt anh không?

- À, có! tay y còn dính máu (không để ý đến những tiếng xì xào trong

phòng họp, anh ta vẫn kể tiếp, nét mặt và cử Chỉ làm cho câu chuyện thêm
ly kỳ). Giôn đốt nến lên. Ben-la đang rên rỉ. Boóc thì nằm ở một góc, tôi lại
gần anh ta thì thấy anh ta không động đậy gì nữa. Khi Ben-la mở được mắt,
tôi nhìn chị ta và chị ta cũng nhận ra tôi. Tôi hỏi: " Ben-la, ai đã giết Boóc?
" Chị ta nghiêng đầu thều thào nói: " Anh ta chết rồi ư " Tôi đoán chị ta hỏi
về Boóc nên tôi trả lời: " ừ!".

Chị ta chống tay ngồi dậy, đưa mắt nhìn quanh phòng, khi nhận ra Xanh

Vanh-xăng thì chị ta nhìn chằm chằm rồi chỉ tay về phía y (kết hợp điệu bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.