CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 228

Một người trẻ tuổi dong dỏng nước da ngăm ngăm, dáng đi nhanh nhẹn

và, uyển chuyển bước lên khoảng trống trước bàn của quan tòa. Anh ta đưa
mắt nhìn chung quanh một cách hiên ngang rồi dừng lại ở Phrôna trong
giây lát với một vẻ kính nể thực sự. Phrôna mỉm cười với anh ta, bởi vì
ngay từ lúc mới thoạt nhìn cô đã thấy có thiện cảm. hơn nữa cô ngờ ngợ
như đã gặp anh ta ở đâu rồi. Anh ta đáp lại nụ cười của cô, để lộ một hàm
răng trắng bóng, đều đặn.

Trong phần khai sơ bộ, anh ta nói rằng anh ta mang họ của bố anh, là

con cháu của những Sơn tràng. Còn mẹ anh, anh nhún vai nói, là một phụ
nữ lai Anh-sinh ra ở một nơi nào đó mà anh không thể nói rõ được.

Trên vùng Bắc Cực này trong một cuộc đi săn. Anh đã rời bỏ xứ sở của

những người nô lệ, vượt qua dãy núi Rô-sư để đến sinh cơ lập nghiệp ở
vùng này.

Khi tòa đề nghị anh nói tiếp những gì anh biết về vấn đề tòa đang xem

xét thì anh tỏ ra suy nghĩ như nên bắt đầu từ khúc nào.

- Về mùa xuân, người ta thích mở toang cửa mà ngủ. Anh bắt đầu nói

bằng một giọng trong trẻo và có âm điệu, vì thế, tối qua tôi cũng để cửa mở.
nhưng tôi ngủ như mèo. Chỉ một chiếc lá rụng, một hơi gió nhẹ cũng làm
tôi tỉnh ngay. Cho nên ngay tiếng súng đầu tiên, tôi đã tỉnh và chạy ra cửa.

- Xanh Vanh-xăng nghiêng người về phía Phrôna nói nhỏ:

- Không phải là phát súng đầu tiên.

Phrôna gật đầu, tỏ ý đã nghe thấy. Cô vẫn nhìn La Phư-lít lúc dó đang

ngừng khai trước tòa trong chốc lát để suy nghĩ cho chín chắn.

- Rồi tôi lại nghe thấy hai phát súng tiếp theo nữa. Lập tức, tôi nghĩ: "

Tiếng súng từ phía nhà của Booc rồi " thế là tôi chạy ra đường, vừa chạy
vừa nghĩ rằng có lẽ Boóc đã giết Ben-la. Ben-la là một phụ nữ rất đẹp. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.