CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 239

Nhưng anh cũng không đòi hỏi gì ở em cả! Coóc-lít ngắt lời. Yêu là hy

sinh cho người mình yêu, anh nghĩ thế.

Cô nhìn anh rất lâu. Nếu như bên ngoài cô làm ra vẻ hơi ngạc nhiên

nhưng thật ra trong lòng cô lại đang tràn ngập một sự xúc động khó hiểu.
Những biến cố xảy ra trong ngày và tất cả những sự việc đã xảy ra kể từ lần
đầu hai người gặp nhau dồn dập hiện ra trong trí nhớ cô.

- Anh có tin vào tình bạn giữa một người nam và một người nữ không?

Cô bất chợt hỏi anh. Có phải là một tình bạn tốt đẹp và thẳng thắn không
thể gắn bó chúng ta mãi mãi với nhau ư?

Khi hỏi anh điều này, chính cô cũng hiểu mấy rằng lời đó không diễn ta

chính xác những tình cảm cũng như tâm tư sâu kín trong lòng cô. Cô cảm
thấy một niềm vui mơ hồ khi anh phủ nhận điều đó.

- Tình bạn" thôi ư? Em có biết rằng anh yêu em biết chừng nào không,

Phrôna?

- Có, cô nói khe khẽ.

- Phrôna, sự hiểu biết của em về con người còn rất hạn chế. Em hãy tin

rằng chúng ta không giống như thế. Giữa chúng ta là tình bạn ư? Hay nói
một cách khác, anh sẽ tìm đến sưởi ấm bên ngọn lửa nhà em mỗi khi ngoài
trời băng giá ư? Anh chấp nhận, nhưng lại đã thấy trong nhà em có một kẻ
khác rồi. Ôi, không thể được, Phrôna! Tình bạn đòi hỏi anh phải mừng cho
hạnh phúc của em: liệu em có tin rằng anh chịu đựng được khi thấy em
bồng bế trong tay một đứa con của người khác mà lẽ ra chính anh có thể là
bố của đứa trẻ đó? Anh sẽ có cảm giác bị con người kia cười cợt, qua ánh
mắt và cái miệng của đứa trẻ. Không! không! Em không thể gán ghép tình
bạn vào chỗ này được.

Cô đặt tay lên cánh tay của Cooc-lít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.